Mặt Lương Trạch Minh lập tức sa sầm, hắn ta gằn từng tiếng một: “Phù Thu, cô theo tôi lâu như vậy, đến bây giờ còn không biết điều gì có thể nói, điều gì không sao?”
“Lương Trạch Minh, anh có còn là người không vậy? Anh có biết An Noãn là ai không?”
Gương mặt của Lương Trạch Minh vẫn u ám, khẽ nói: “Anh vừa mới biết, cô ấy là con gái của An Hồng Minh. Anh muốn em giúp anh chăm sóc cô ấy nhiều hơn một chút, thay anh bù đắp sự thua thiệt của nhà họ An”
Phù Thu cười khẩy: “Chà chà, ngài Lương xưa nay thủ đoạn độc ác, hại người không chớp mắt, sao hôm nay đột nhiên có lương tâm như vậy? Hay lại muốn giăng bẫy hại người?”
“Phù Thu, em nghĩ anh là người tệ hại đến như vậy sao? Ở trong lòng em, anh độc ác đến mức đó?”
Phù Thu quay mặt đi, không nói lời nào.
Lương Trạch Minh khẽ thở dài, nhẹ nhàng xoay mặt Phù Thu lại, hôn lên trán cô, dỗ dành: “Ngoan, coi như là giúp anh chăm sóc, đối xử tốt với cô ấy một chút, xem xem cô ấy cần trợ giúp gì trong sinh hoạt, thì em cố gắng giúp cô ấy. Tiền không thành vấn đề, ngày mai anh sẽ bảo thư ký chuyển tiền cho em”
“An Noãn là một cô gái tốt, không cần anh nói, em cũng sẽ đối tốt với cô ấy. Hơn nữa, hiện giờ cô ấy đã tìm được
một người tốt. Bạn trai của cô ấy là Thường tổng của Tập đoàn Phi Vũ. Cậu ta rất tốt với cô ấy. À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474477/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.