Có lẽ cảm nhận được ánh mắt phía sau lưng, Thường Tử Phi quay người lại, mỉm cười với cô.
“Mau dậy đánh răng rửa mặt đi, bữa sáng sắp xong rồi!”
“Thường Tử Phi, anh điên rồi sao? Cả đêm anh không ngủ à?”
Thường Tử Phi trêu cô: “Ngắm em là đủ rồi, cần gì ngủ!”
An Noãn bĩu môi, lại không đáp lời anh ta.
Ăn sáng xong, Thường Tử Phi khăng khăng muốn đưa cô đi làm. An Noãn nhận ra, ở trước mặt Thường Tử Phi, có khó mà nói được lời từ chối.
Tới Bách Nhạc, An Noãn dặn đi dặn lại, bảo Thường Tử Phi về nhà ngủ một giấc cho ngon. Thường Tử Phi phải luôn miệng cam đoan nghe lời, cô mới yên tâm đi làm.
Cô vừa vào tiệm, Ngải Lợi đã trêu: “Noãn Noãn, mặt em hồng hào lắm, xem ra chuyện tốt sắp đến với em rồi!”
An Noãn ngượng đỏ mặt, vội phản bác: “Làm gì có!”
Lâm Mạn cười nói:
“Noãn Noãn, cô đừng chối, chúng tôi vừa nhìn thấy xe của Thường tổng. Nam nữ cùng ở chung một phòng, lại là “tiểu biệt thắng tân hôn”*, có thể hiểu được mà!”
* Tiểu biệt thẳng tân hôn: để chỉ việc xa cách một chút, sẽ mang lại cảm xúc “mạnh” hơn cả cảm xúc trong đêm tân hôn.
“Chúng tôi thực sự không có!”
Hà Hân chạy tới kéo tay cô, an ủi: “An Noãn đừng để ý tới họ, phụ nữ đã kết hôn thì điều gì chẳng dám nói. Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, hai người chuẩn bị khi nào kết hôn?”
An Noãn cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474445/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.