Chương trước
Chương sau
Jack có xu hướng chơi SM, anh ta có sở thích tra tấn bạn tình trên giường. Nhất là mấy loại hình đặc biệt như quất roi, còng tay hay chơi sextoy …

Bạc Hoan cũng sợ chứng bệnh này của anh ta nhưng cô ta đã quyết tâm rồi. Cô ta phải có được Lăng Trạch Hàn, những kẻ ngáng đường đều sẽ bị cô ta trừ khử.

Bạc Hoan nói ra một cái tên rồi kể ra kế hoạch của mình, nét mặt cô ta lúc này đã méo mó vặn vẹo như chính nhân cách của cô ta vậy.

Thẩm Tuyết cũng không biết rằng có một kế hoạch đen tối đang nhắm đến cô.

Hôm nay, Lăng Trạch Hàn ngồi trong văn phòng, anh đang rất nhớ Thẩm Tuyết. Đã mấy hôm anh không dám đến gặp cô. Anh biết cô vẫn còn giận anh. Hôm đó,trong văn phòng này suýt nữa anh đã lau súng cướp cò một lần nữa. Ôm Thẩm Tuyết trong lòng anh lại không nhịn được. Nếu không có tiếng gõ cửa của Lâm Tiêu, chắc anh lại muốn cô thêm lần nữa rồi.

Điện thoại trong túi chợt rung lên, Bạc Hoan nhắn tin muốn gặp anh. Cô ta có chuyện muốn nói, dù sao anh cũng nên đi gặp cô một chuyến nói rõ ràng mọi chuyện, tránh sau này Thẩm Tuyết lại hiểu lầm.

Nghĩ vậy Lăng Trạch Hàn cầm áo khoác đi ra ngoài. Anh đến quán cà phê theo địa chỉ Bạc Hoan gửi tới.

Bạc Hoan đã ngồi chờ anh từ lâu, thấy Lăng Trạch Hàn đi đến liền vẫy tay với anh. Lăng Trạch Hàn đi đến ngồi xuống.

- Trạch Hàn, anh uống gì?

- Gọi cho anh một ly cà phê.

- Trạch Hàn, em hẹn anh ra đây là muốn nói xin lỗi với anh, hôm đó là em không đúng, em nên suy xét đến cảm nhận của anh. Nếu anh không muốn cùng em diễn kịch cũng không sao? Có lẽ cũng đã đến lúc em nên tìm một nửa cho riêng mình, chỉ cần người đó yêu thương em, cùng em sinh con đẻ cái là em cũng mãn nguyện rồi. Em không mong sang giàu, em chỉ cần có một cuộc sống bình dị thôi.

- Hoan Hoan, em có thể nghĩ được như vậy,anh rất mừng cho em. Anh thực sự mong em sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình.

Hai người trò chuyện, hàn huyên thêm mấy câu. Bạc Hoan nói muốn đi qua trung tâm thương mại nên nhờ Lăng Trạch Hàn tiện đường đưa đi. Lăng Trạch Hàn liền đồng ý. Hai người vừa đứng lên bước ra khỏi nhà hàng thì Bạc Hoan bỗng dưng hét lên rồi ôm chầm lấy Lăng Trạch Hàn.

- Trạch Hàn, cẩn thận.

Một con dao cắm phập vào bụng của Bạc Hoan, mà người đáng ra nên chịu mũi dao này chính là Lăng Trạch Hàn, Bạc Hoan đã thay anh chắn một dao này.

Kẻ áo đen đeo gang tay,bịt khẩu trang thấy mình đâm nhầm người thì vội vàng bỏ chạy, có một tên áo đen khác đi xe máy phân khối lớn tiếp ứng cho hắn leo lên xe rồi phóng đi mất.

Sự việc xảy ra quá nhanh, Lăng Trạch Hàn vì phải đỡ lấy Bạc Hoan nên không có cách nào đuổi theo hung thủ. Máu từ bụng Bạc Hoan tuôn ra xối xả. Lăng Trạch Hàn cũng lo lắng vội vàng bế cô ta lên đưa đến bệnh viện.

Anh phóng xe lao nhanh trên đường. Bạc Hoan ở bên cạnh đã đau đến ngất đi rồi.

- Hoan Hoan, cố lên, sắp đến bệnh viện rồi. Em mau mở mắt ra, không được ngủ, Hoan Hoan.

Lăng Trạch Hàn vừa lái xe vừa gọi Bạc Hoan. Xe nhanh chóng tới bệnh viện gần nhất. Bạc Hoan được đưa ngay vào phòng cấp cứu.

Lăng Trạch Hàn lo lắng ngồi đợi bên ngoài. Quá trình phẫu thuật diễn ra được một nửa thì bác sĩ ra ngoài thông báo:

- Ai là người nhà của bệnh nhân?

- Tôi là anh trai của cô ấy.

- Em gái anh bị thương nặng vùng bụng, máu chảy rất nhiều, chúng tôi buộc phải cắt bỏ tử cung của cô ấy, mời anh kí vào đây.

Lăng Trạch Hàn chết sững người, anh hỏi lại:

- Bác sĩ, không còn cách nào khác sao? Bác sĩ nhất định phải dùng cách tốt nhất cứu giúp cô ấy, tiền nong với tôi không quan trọng.

Bác sĩ cũng chỉ biết lắc đầu:

- Chúng tôi đương nhiên sẽ làm hết sức mình nhưng cô ấy bị tổn thương tử cung nặng chỉ còn cách cắt bỏ đi mới cứu được thôi.

Lăng Trạch Hàn kí giấy, bác sĩ cũng vội vàng vào cứu người, anh đưa tay lên day trán, Bạc Hoan vì cứu anh mà bị thương nặng như vậy. Anh biết phải bù đắp cho cô như thế nào đây?

Sau mấy giờ phẫu thuật,cuối cùng Bạc Hoan cũng được đưa ra khỏi phòng cấp cứu. Giây phút cô ta tỉnh lại, Lăng Trạch Hàn vẫn không dám nói sự thật cho Bạc Hoan biết, anh sợ cô sẽ không chịu đựng nổi.

Cô vừa mới nói với anh muốn tìm một nửa còn lại, kết hôn rồi sinh con đẻ cái. Giờ vì cứu anh mà ra nông nỗi như vậy, sao có thể thực hiện được đây. Bị cắt tử cung với một người con gái là tàn nhẫn cỡ nào chứ.

- Hoan Hoan, em thấy trong người sao rồi? Em ngốc quá, sao lại đỡ nhát dao đó cho anh, anh dù bất ngờ nhưng anh có võ,anh sẽ biết cách tránh được con dao đó.

Bạc Hoan sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn cố gắng mỉm cười:

- Trạch Hàn, em không nghĩ được nhiều như vậy, em chính là không muốn anh bị thương. Anh không cần áy náy, em không sao cả.

Bạc Hoan nói như vậy khiến Lăng Trạch Hàn lại càng thêm áy náy trong lòng. Anh không muốn để lộ chuyện cô đã bị cắt bỏ tử cung nên anh nói ra ngoài nghe điện thoại, anh muốn dặn dò bác sĩ tạm thời không thể nói cho cô biết, cũng dặn dò Lâm Tiêu đi điều tra kẻ đã đâm Bạc Hoan
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.