Mọi người cứ nghĩ Thẩm Tuyết sẽ bị dọa cho sợ run lên chứ không nghĩ cô lại bình tĩnh trả lời như vậy. Có ai mà không sợ sếp lớn chỉ mặt điểm tên đâu.
- Tốt lắm. Những thứ này là em vẽ sao?
Lăng Trạch Hàn cầm tờ giấy trên bàn Thẩm Tuyết lên nhìn.
Thẩm Tuyết khẽ cắn môi, lần này cô có chút hồi hộp, đó là bản vẽ cô vừa mới thiết kế sáng nay.
Lăng Trạch Hàn quan sát bản vẽ lại quan sát Thẩm Tuyết, anh cố kìm nén cảm xúc muốn đưa tay ra miết cánh môi kia, không cho cô cắn nữa. Để anh cắn thay là được rồi.
- Em vẽ rất khá đấy. Cứ tiếp tục phát huy, có gì cần hỗ trợ thì nói với trưởng phòng.
Thẩm Tuyết ngẩng đầu nhìn Lăng Trạch Hàn, thấy anh cũng đang nhìn mình cô liền cụp mắt xuống trả lời, tai cũng dần ửng đỏ:
- Dạ, cảm ơn Tổng Giám đốc.
Nhìn cô gái nhỏ như đang xấu hổ, anh mỉm cười cũng không trêu chọc cô nữa.
- Được rồi, mọi người làm việc đi, tôi đi đây.
Lăng Trạch Hàn vừa bước ra khỏi cửa mọi người đồng loạt thở phào một hơi.
Tổng Giám đốc của họ hôm nay đi thăm ban lại lâu như vậy. Ôi,cũng may là không có ai bị khiển trách điều gì.
Mọi người lo Thẩm Tuyết bị dọa sợ liền an ủi cô:
- Thẩm Tuyết, em đừng sợ nhé, Tổng Giám đốc thấy em lạ nên hỏi thăm vậy thôi, em đừng có áp lực gì nhé.
- Đúng, đúng,có việc gì cứ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang-tong-tai-tim-lai-vo-yeu/3432486/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.