Chương trước
Chương sau
Hôm sau, Lăng Trạch Hàn cùng Tống Thiên Lỗi rời đi. Thẩm Tuyết được Lam Tố Tố đưa về. Cô đợi Lam Tố Tố đi khỏi liền đi mua thuốc tránh thai khẩn cấp uống vào. Hôm qua là kì không an toàn của cô.

Buổi chiều có tiết học, Thẩm Tuyết lên lớp như thường lệ, vừa ngồi xuống bàn của mình cô liền trông thấy một lá thư trong ngăn bàn mình. Thẩm Tuyết tò mò mở ra, không ngờ đó lại là một bức thư tỏ tình. Không phải cô chưa từng nhận được thư tỏ tình, thậm chí còn rất nhiều, chỉ là bức thư này bên ngoài nhìn không giống những bức thư tình cô đã nhận được nên Thẩm Tuyết mới tò mò.

Đọc xong một lượt,nhìn đến cái tên cuối cùng được kí phía dưới, còn vẽ hình trái tim bên cạnh, Thẩm Tuyết ngước lên nhìn chủ nhân dãy ngồi đối diện cũng nhìn cô mỉm cười, cậu ta là Trình Mặc, còn giơ ngón tay thả tim với cô.

Thẩm Tuyết mặt không biểu cảm nhét lại lá thư vào trong phong bì, cô dự định cuối buổi học sẽ mang trả lại thư cho cậu ấy.

Những chuyện vừa rồi xảy ra tất cả đều lọt vào mắt cô bạn cùng bàn với Trình Mặc là La Tiểu Cẩm. La Tiểu Cẩm không nói gì chỉ nhìn Thẩm Tuyết bằng ánh mắt sắc lẹm, móng tay cũng bấm sâu vào quyển sách trên bàn.

Sau khi tan học Thẩm Tuyết đã trả lại bức thư tình đó cho Trình Mặc, cô nói mình còn chưa nghĩ đến chuyện yêu đương. Trình Mặc tỏ ra rất thất vọng nhưng khi Thẩm Tuyết vừa xoay người rời khỏi lại nghe cậu ta gọi với theo:

- Thẩm Tuyết, mình chờ cậu.

Thẩm Tuyết bỏ đi không quay đầu lại, cô còn phải đi làm thêm bây giờ, cô còn đang nghĩ có phải mình già rồi không mà những việc như thế này cô lại cảm thấy các cậu ấy trẻ con quá vậy. Hay vì cô đã trải qua hôn nhân đổ vỡ ở cái tuổi mười chín này rồi nên cô mới có cảm nhận như vậy.

Mười chín tuổi đã kết hôn,độ tuổi thanh xuân đẹp nhất, cũng chỉ vì một chữ tình, thật trớ trêu là cuộc hôn nhân của cô chỉ kéo dài vỏn vẹn vài tháng. Giờ vẫn còn bị cái người đàn ông mang danh chồng cũ đó dây dưa không dứt. Nếu không phải vì còn ba cô ở đây, Tố Tố ở đây, có lẽ cô sẽ chọn cách rời khỏi thành phố này, cô muốn thoát khỏi những khổ đau cùng ràng buộc này.



Thẩm Tuyết đến nhà hàng và vẫn làm công việc rửa bát như thường ngày, cô đeo gang tay vào bắt đầu làm việc. Nhân viên bê bát đĩa dơ vào cho cô rửa rồi lại mang bát đĩa sạch ra.

Xoảng… Tiếng chén đĩa vỡ va vào nhau vang lên.

Thẩm Tuyết giật mình quay ra,không ngờ lại là bạn học cùng lớp với cô La Tiểu Cẩm. Cô ấy thế mà cũng làm việc ở đây. Cô ấy bưng đĩa bát đã dùng vào cho cô rửa, hẳn là nhân viên chạy bàn rồi.

Nhìn đống bát đĩa bị vỡ này, nhất định sẽ phải đền cho nhà hàng. Giá trị của nó cũng không hề nhỏ đâu. Thẩm Tuyết nhìn La Tiểu Cẩm vội hỏi:

- Tiểu Cẩm, cậu cũng làm ở đây sao? Sao lại không cẩn thận như vậy?



La Tiểu Cẩm đến đây làm trước Thẩm Tuyết, chẳng qua thời gian trước trong nhà có việc nên xin nghỉ, cô ta có quen quản lý ở đây nên được ưu tiên một chút. Gia cảnh nhà La Tiểu Cẩm cũng bình thường, cô ta cũng phải vừa đi làm vừa đi học giống như Thẩm Tuyết.

Trước đây La Tiểu Cẩm nhìn Thẩm Tuyết đã không vừa mắt, giờ lại càng không vừa mắt, người cô ta thích là Trình Mặc,nhưng anh chàng lại không thích cô ta mà lại để ý tới Thẩm Tuyết. Điều này càng khiến La Tiểu Cẩm thêm chán ghét Thẩm Tuyết.

La Tiểu Cẩm nhìn Thẩm Tuyết bằng ánh mắt hằn học, môi nở một nụ cười nhạt, giọng nói cũng lớn hơn một chút:

- Ai nói tôi không cẩn thận vậy?

Thẩm Tuyết cũng nhận thấy thái độ của La Tiểu Cẩm khác lạ, cô hỏi lại:

- Chính cậu vừa mới không cẩn thận làm vỡ đống chén đĩa này còn gì?

La Tiểu Cẩm khoanh tay trước ngực,đánh giá Thẩm Tuyết:

- Yo, tôi còn tưởng là ai chứ? Hóa ra là cô chiêu một thời Thẩm Tuyết à? Sao lại phải lưu lạc vào đây rửa chén thuê thế này?

Biết La Tiểu Cẩm không có ý tốt, Thẩm Tuyết cũng không muốn làm thân với cô gái này. Cô bình tĩnh trả lời:

- Rửa chén bát thì sao? Tôi cũng không phải đi trộm cướp của ai? Đây là công việc vô cùng bình thường nhưng dù ở nhà hay ở quán thì cũng không thể thiếu được. Chẳng nhẽ ở nhà cô ăn xong liền quẳng chén đĩa đi không rửa à?

La Tiểu Cẩm kinh ngạc nhìn Thẩm Tuyết, không nghĩ rằng Thẩm Tuyết cũng có một mặt đanh đá như vậy.

- Cô đối đáp cũng kinh đấy. Ở lớp thì tỏ vẻ ngoan hiền để cưa trai, giờ mới lộ bộ mặt ghê gớm ra, cô được lắm, không biết tụi con trai ở lớp mà biết cô thế này có nhìn cô bằng con mắt khác không nhỉ?

Thẩm Tuyết vẫn tiếp tục công việc của mình cô trả lời:

- Tôi cưa trai hồi nào chứ? Đối với những người không biết điều tôi cũng không cần phải biết điều với họ.

- Cô là đang nói tôi không biết điều sao? Cô thả thính Trình Mặc, rồi con trai trong lớp đều bị cô hớp hồn. Trình Mặc cũng là bị vẻ ngoài của cô lừa dối thôi.

- À, thì ra cô thích Trình Mặc nhưng cậu ấy lại viết thư tỏ tình với tôi nên cô mới ghen đúng không?



Thẩm Tuyết cũng đã hiểu ra, La Tiểu Cẩm ngồi cạnh Trình Mặc,chắc lúc sáng Trình Mặc viết thư tình cho cô,cô ta cũng đã biết rồi.

La Tiểu Cẩm bị Thẩm Tuyết nói trúng tim đen liền tức giận chửi rủa:

- Cô đúng là cái đồ con gái trơ …

- Ồn ào gì ở đây vậy? Còn không lo … A… Sao đống chén đĩa này lại vỡ tan hết cả thế này?

La Tiểu Cẩm đang định cãi nhau với Thẩm Tuyết thì quản lý đi vào. Cô ta nhìn đống bát đĩa bị vỡ nằm trên mặt đất thì gào lên.

Thẩm Tuyết chưa kịp nói gì thì La Tiểu Cẩm đã lên tiếng trước:

- Quản lý Tần, chính là Thẩm Tuyết đã làm vỡ nó, không hiểu cô ta làm việc kiểu gì nữa. Em vừa bước vào đã thấy cô ta làm vỡ tan hết cả ra rồi.

Tần Quyên nhìn Thẩm Tuyết hỏi lại:

- Là cô làm vỡ hả?

- Không phải em, chỗ chén đĩa này chính là do La Tiểu Cẩm làm vỡ rồi đổ tội cho em.

Thẩm Tuyết vẫn bình tĩnh trả lời.

La Tiểu Cẩm vào làm ở đây trước Thẩm Tuyết, cô ta biết ở trong phòng rửa bát không có camera, camera chỉ được lắp đặt ngoài sảnh và trong các phòng bao. Nhưng để đảm bảo thông tin khách hàng, nếu muốn xem lại camera thì phải có sự đồng ý của giám đốc kinh doanh nhà hàng.

Hôm nay cô ta nhất định phải đội cái nồi này lên đầu của Thẩm Tuyết.

Thực ra chị họ của La Tiểu Cẩm mới là người có quen biết với Tần Quyên, chính chị họ của La Tiểu Cẩm đã nhờ Tần Quyên cho La Tiểu Cẩm đi làm ở nhà hàng này. Ỷ vào mối quan hệ này La Tiểu Cẩm đi tới kéo tay áo của Tần Quyên tiếp tục tố cáo:

- Quản lý Tần, chị đừng để Thẩm Tuyết lừa, chính cô ta đã làm vỡ đống chén đĩa này,vừa hay em đi vào cô ta liền đổ thừa tội danh này cho em. Quản lý Tần chị nhất định phải làm chủ cho em.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.