Chương trước
Chương sau
Thấy tất cả mọi người đều nhìn mình Thẩm Tuyết đỏ mặt, cắn môi ngại ngùng.

Một màn này lọt vào mắt của Lăng Trạch Hàn khiến mắt anh tối đi trông thấy, bàn tay trong túi quần cũng đã cuộn chặt thành nắm đấm. Hừ, cắn môi e lệ ư? Trong giây lát,Lăng Trạch Hàn chỉ muốn chọc mù mắt tất cả mọi người ở đây, chỉ một mình anh muốn nhìn bộ dáng này của Thẩm Tuyết thôi, bộ dáng mê người trên giường của cô anh đã thấy rồi,lúc bị anh đi vào cũng cắn môi nức nở, anh chỉ muốn một mình anh có thể chiêm ngưỡng hết tất cả những vẻ đẹp ấy.

Còn cả tên bạn chó Lam Quân này nữa, chắc chắn cũng biết anh đã ly hôn với Thẩm Tuyết rồi nên mới táo bạo như vậy. Đều là do cả tên bạn chó Tống Thiên Lỗi còn lại nữa, mồm miệng cậu ta đúng là cái loa phường. Bạn thân mà như thế à?

Lam Tố Tố bên cạnh thấy Thẩm Tuyết đang ngơ người thì huých nhẹ vào tay cô một cái. Thẩm Tuyết cũng biết hôm nay là sinh nhật của Lam Quân, cô không thể từ chối khiến anh mất mặt được. Cô đưa tay mình lên nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay của Lam Quân. Lam Quân mỉm cười dắt tay cô đi ra giữa sân khấu, hai người bắt đầu khiêu vũ mở màn bằng một điệu waltz nhẹ nhàng.

Đôi trai tài gái sắc kết hợp vô cùng ăn ý khiến mọi người trầm trồ từ những bước đi, những cú xoay người. Thực ra Thẩm Tuyết cũng rất ham mê học múa và nhảy. Trước khi cha cô bị bắt ngoài đi theo học ngành quản trị kinh doanh trên lớp cô vẫn thường đi học thêm lớp múa, dáng người cô vì vậy cũng vô cùng dẻo dai,uyển chuyển.

Đối với mỗi cô chủ nhà giàu những điệu nhảy này hầu như mọi người đã được học qua và Thẩm Tuyết cũng không ngoại lệ.

Ngay sau đó mọi người cũng cùng bạn nhảy hòa vào nhau bắt đầu khiêu vũ quanh hai nhân vật chính.

Mẹ của Lam Quân đứng phía xa đang vui mừng vì con trai mình cuối cùng cũng đã động lòng với cô gái nào đó rồi,đã đến lúc bà có con dâu rồi nhưng khi bà nhận ra người đó là Thẩm Tuyết, nụ cười trên môi liền tắt. Nếu gia cảnh của Thẩm Tuyết vẫn còn như trước chắc chắn bà sẽ đồng ý nhưng giờ gia đình cô đã sa cơ lỡ vận, ai lại muốn có một thông gia đi tù chứ.

Lăng Trạch Hàn không nói câu gì,anh kéo Bạc Hoan vào sân cùng khiêu vũ. Nói là kéo còn dễ nghe một chút, phải gần như là lôi vào, không có làm động tác đưa tay ra mời thân sĩ như Lam Quân dành cho Thẩm Tuyết.

Bạc Hoan đi giày cao gót, cô ta bị bất ngờ suýt chút nữa thì ngã cắm mặt xuống đất. Cô ta tức điên lên nhưng may là không có bị ngã mất mặt. Bạc Hoan cũng là thánh biểu cảm, cô ta rất nhanh mỉm cười, uốn éo thân mình, lắc hông theo Lăng Trạch Hàn vào sàn nhảy.

Tống Thiên Lỗi cũng ra mời Lam Tố Tố nhảy cùng mình, Lam Tố Tố cũng biết Tống Thiên Lỗi, anh thỉnh thoảng vẫn đến nhà cô chơi, biết anh chơi thân với anh trai mình nên cũng đồng ý luôn. Ha,ha … Anh cô thế này mới đúng chứ, nhìn mặt Lăng Trạch Hàn mà xem, cô vui quá.

Lăng Trạch Hàn nhảy cùng Bạc Hoan nhưng mắt anh vẫn luôn dán chặt vào Thẩm Tuyết, khiến Bạc Hoan gọi mấy lần mà anh cũng không trả lời, nào có phối hợp ăn ý như Lam Quân và Thẩm Tuyết đâu.

Lăng Trạch Hàn có một cảm xúc muốn chặt cái tay đang đặt trên eo Thẩm Tuyết của thằng bạn chó Lam Quân. Còn cả cái tay đan vào nhau kia anh cũng muốn chặt nốt xuống. Thật ngứa mắt.



Lam Quân vừa nhảy vừa nói chuyện cùng Thẩm Tuyết, hai người cười nói vui vẻ càng khiến ánh mắt người nào đó phát ra tia lửa.

Bạc Hoan thấy Lăng Trạch Hàn chỉ nhìn chằm chằm Thẩm Tuyết thì cảm thấy vô cùng hụt hẫng. Bộ hôm nay cô ta không đẹp hay sao? Có phải anh đã yêu Thẩm Tuyết rồi không? Anh đang ghen đúng không?

- Trạch Hàn, Lam Quân và Thẩm Tuyết đẹp đôi thật đấy, em cảm thấy hai người họ rất thích hợp với nhau, anh xem, họ nhìn nhau cũng say đắm chưa kìa.

Bạc Hoan cố tình thêm dầu vào lửa.

- Đẹp cái gì chứ, trông như đôi đũa lệch vậy, xấu chết đi được.

Lăng Trạch Hàn hừ lạnh,lập tức phản bác lại. Anh cảm thấy mấy người này mắt mũi có vấn đề hết rồi.

- A, Trạch Hàn,anh giẫm vào chân em rồi.

Bạc Hoan đột nhiên nhỏ giọng kêu lên. Cô ta cố nhịn đau không dám kêu lớn, ánh mắt nhìn Lăng Trạch Hàn có phần oán trách.

- Anh xin lỗi.

Lăng Trạch Hàn chỉ nhìn Bạc Hoan xin lỗi một tiếng rồi ánh mắt lại hướng sang cặp đôi bên cạnh khiến Bạc Hoan tức đến suýt khóc.

Nhạc nền đang êm đềm du dương bỗng nhiên đổi sang tiết tấu vui nhộn nồng cháy của điệu tango. Chỉ chờ có thế, Lăng Trạch Hàn thực hiện luôn một màn đổi bạn nhảy nhanh như chớp mắt. Anh quăng người đẩy Bạc Hoan sang cho Lam Quân còn mình thì kéo lấy Thẩm Tuyết giữ chặt eo cô ôm vào trong lòng.

Bạc Hoan khá đen đủi, đây không phải là thế mạnh của cô ta nên cô ta có hơi lảo đảo ngã nhào vào Lam Quân,may có Lam Quân nhanh tay đỡ được cô ta.

Cứt chó … Cô ta hôm nay bước chân trái ra cửa à, sao lại hãm như vậy? Lăng Trạch Hàn, anh thật quá đáng. Bạc Hoan lại tức đến ruột gan sôi trào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.