"Khiếu ca ca, ngươi đợi bao lâu?" Liên Y tò mò hỏi . Phong Khiếu nói thật nhỏ :  "Ách, có một lúc ." Kỳ thật trời chưa sáng hắn đã đến . Khi Phong Khiếu chờ nàng, trong lòng lo lắng bất an , dù sao bảy  năm không gặp . Năm đó nàng còn nhỏ, nói thích hắn cũng có thể là nói đùa, bảy năm trôi qua , có lẽ nàng đã sớm có  ý trung nhân , ý nghĩ này làm cho hắn tâm phiền ý loạn. Hắn quả thật là bệnh không nhẹ , thế nhưng thích một đứa nhỏ bảy năm, còn đau khổ chờ nàng lớn lên. Chắc  chắn là bệnh nguy kịch đi. 
Liên Y xem như lần đầu tiên đến Linh Phong Thành, rực rỡ muôn màu thương phẩm,  nàng có chút hoa mắt. nhưng luôn bị cả trai lẫn gái trên đường chú mục làm nàng có điểm không thoải mái, nàng đã đứng bên Phong Khiếu, vậy mà vẫn có mấy người không mắt dám hướng Phong Khiếu công khai phao mị nhãn. Liên Y cúi đầu xem chính mình, một thân trang phục gã sai vặt bụi bặm , vóc dáng lại nhỏ bé . Có khi nào các nàng đều coi nàng thật sự là gã sai vặt ? Không thể nhẫn nhịn được nữa ! Liên Y lập tức kéo cánh tay Phong Khiếu làm nũng "Khiếu ca ca, ta muốn đi mua quần áo ." Phong Khiếu cúi đầu nhìn nàng, cũng hiểu được để cho nàng vẫn mặc nam trang thực không ổn, rồi mới tìm người hỏi tiệm may lớn nhất , mang Liên Y rời đi . 
Mặt tiền cửa hiệu quả nhiên rất lớn, tại Linh Phong thành tấc đất tấc vàng , xem ra tiệm này quả nhiên tư bản hùng hậu. Lão bản nương vừa thấy Phong Khiếu bộ dạng không tầm thường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang-lien-y/2065236/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.