Trôi qua một ngày, có lẽ Dịch Kính Nam đã dần dần chấp nhận sự thật và tìm cách chữa trị cho chính đôi chân của mình, để nhanh chóng hồi phục trở lại bình thường như trước đây.
Sáng nay, hắn đã bảo Lãnh Phong, trợ lý của mình mua chiếc điện thoại mới để thuận tiện liên lạc, trao đổi phương pháp và tình hình sức khỏe với bác sĩ. Điều quan trọng hắn muốn thông báo với Hà Nhược Liên rằng mình đã bình an.
Nhưng gọi mãi, hết cuộc gọi này tiếp tục cuộc gọi khác, cuối cùng vẫn không thể kết nối được với cô.
*Cạnh.
Cánh cửa phòng bệnh được bà Dịch mở ra, trên tay cầm chiếc túi giấy chứa đựng thức ăn do chính tay bà ta chuẩn bị, muốn bồi bổ cho hắn lấy sức để nhanh chóng xuất viện và sang nước ngoài đúng ngày dự kiến.
- Kính Nam, ăn trưa thôi con.
- Dạ.
Bà Dịch mỉm cười vui mừng với thái độ hòa nhã chịu hợp tác của hắn, bởi do vốn dĩ từ nhỏ đã là một đứa trẻ ngoan ngoãn và nghe lời, chưa từng ngỗ nghịch hay làm ba mẹ thất vọng vì điều gì. Hôm qua phản ứng như vậy, chắc hẳn lòng hắn nặng nề, rất tuyệt vọng và đau thương nên mới mất kiềm chế.
Thức ăn được bà ta để lên bàn ăn trên giường bệnh, sau đó định giúp Dịch Kính Nam điều khiển nâng cao phần đầu giường thì hắn đã làm xong. Mặc dù trong lòng bất an về tình hình của Nhược Liên khi không liên lạc được với cô, nhưng hắn vẫn cố gắng ăn uống để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang-khac-vao-tim/2773583/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.