Ngày hôm sau.
Đêm qua do bà Diệp để quên điện thoại ở lại nên sáng nay Diệp Mộc Vân sang lấy, cô ta và bà Dịch trò truyện vui vẻ cả buổi trong phòng, phải chi cách đối xử với Hà Nhược Liên được một nửa như thế cô cũng sẽ thấy ấm lòng.
Sau khi nghe điện thoại của bà Hà, cô thay đồ chuẩn bị sang đó. Trước khi đi, cô qua phòng làm việc thông báo với Dịch Kính Nam.
- Để anh đưa em.
- Không cần đâu, em lái xe được mà.
Cũng may trước đây Chung Gia Uyển lôi kéo học lái xe, tuy cô không có nhưng cũng thường xuyên lái xe của cô ấy.
- Ừm, chìa khóa hình như anh để ở bàn trang điểm.
- Em thấy rồi.
Chụt.
- Em đi nha, có thể ở lại ăn tối với mẹ luôn.
Chụt.
- Đến nơi gọi về cho anh yên tâm.
Dịch Kính Nam lưu luyến, liên tục ôm hôn Hà Nhược Liên. Phải mất thêm năm phút sau, cô mới có thể bước ra khỏi phòng làm việc của hắn.
Tuy mối quan hệ với mẹ chồng không tốt, nhưng ba chồng và ông bà nội chồng rất thương, xem như cũng bù đắp. Đặc biệt, Dịch Kính Nam luôn luôn thương yêu và chiều chuộng, sáng nay cô bảo thèm bánh ngọt, hắn lập tức mua ngay về cho cô.
Cuộc sống luôn bất công và chẳng điều gì hoàn hảo, với cô như vậy cũng tốt hơn nhiều người.
Lúc chưa kết hôn cô đã đoán ra phần nào, nhưng được ở bên người yêu, cô bằng lòng chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang-khac-vao-tim/2773510/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.