Từ ngay mọi chuyện kết thúc êm đềm, Ngôn Thanh Lãng học hành vui vẻ và thoải mái làm việc hơn.
Tinh thần lạc quan vác cặp chạy lung tung đến trường, nhìn lên trời thật trông lành Ngôn Thanh Lãng hít mạnh một hơi nở nụ cười rộng.
" Buổi sáng vui vẻ may mắn tự động đến ".
Phải phải buổi sáng vui vẻ lại có thêm người đẹp ắt hẳn người nhìn dù không vui vẻ cũng sẽ nhận được rất nhiều may mắn nha.
Ngôn Thanh Lãng cùng Đại Phong tán dốc rất có hứng thú, Ngôn Thanh Lãng là người lạc quan nhất mà Đại Phong biết được. Ba mẹ bỏ rơi không có gia đình hoàn chỉnh như bao người khác nhưng như vậy vẫn không gây cho Ngôn Thanh Lãng đố kỵ gì ngược lại còn tự an ủi chính bản thân rằng một ngày nào đó Ngôn Thanh Lãng sẽ có được sự ấm áp của gia đình, điều đó đối với nàng cũng không hẳn quan trọng, bây giờ Ngôn Thanh Lãng có thật nhiều bạn bè nha.
" Nữ thần, ngày tri ân thầy cô sắp đến, cậu định đi dự lễ không? ".
" Được người khác công nhận là nữ thần thật thoải mái ".
Đại Phong liếc Ngôn Thanh Lãng một cái, nàng nhanh chóng thu lại vẽ mặt mãn nguyện kia.
" Tất nhiên đi rồi. Ẩy? Chuông reng rồi, về chỗ đi ".
Chỉnh lại trang phục bị nhăn bởi tướng ngồi quá bá đạo gác chân lên bàn, Ngôn Thanh Lãng là đang mặc váy mà!! Người người đỗ máu rồi!! May thay Ngôn Thanh Lãng vẫn biết suy nghĩ sọt thêm cái quần thun bó ngắn vào, tính tình Ngôn Thanh Lãng thật phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cuoi-la-quan-he-co-tro/999490/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.