Nằm dài trên cái bàn, đời mà vô tư đê!! Chu chu cái mỏ nhỏ nhắn của Ngôn Thanh Lãng mặc thời gian, mặc không gian, mặc người sủa chó cắn nàng cứ ngủ.
Đồng chí Đại Phong lo nàng sắp bị ra hành lang ngắm cảnh đẹp phồn hoa, cậu vò cục giấy ném vào đầu Ngôn Thanh Lãng.
" Bà mày đang hưởng thụ giấc ngủ!... "
Ngôn Thanh Lãng bụm đầu hét toáng lên cho đến khi chục nhận ra mình đã lạc vào cái lớp học như phòng giam vĩnh viễn, lầm rồi, nàng đã được giải thoát bởi lời đề nghị của trường quan xinh đẹp rằng canh gác ngoài cửa, đồng chí Đại Phong cậu đã cố gắng hết sức, không sợ đối phương mạnh chỉ sợ đồng đội ngu. Chuẩn bị kéo cửa ra ngoài nàng nghe cô gọi, tuổi hồng đến với em, nàng cực lực xoay lại hé nụ cười làm đổ bao nhiêu bạn trai, cứ tưởng cô luyến tiếc học sinh sẽ xảy ra chấn thương chân do sắp đứng 38 phút còn lại nên gọi về chỗ...đời không như mơ...
" Cuối giờ em vào phòng giáo viên gặp tôi ".
Nụ cười tắt hẵn, con tim tao đau quá, Ngôn Thanh Lãng đưa tay che ngực trái kéo cửa ra ngoài dựa tường tiếp tục ngủ.
Tùng!
Cả lớp ào ra như tào tháo rược 3 năm, Ngôn Thanh Lãng oai phong như 1 vị nữ hùng vác giáp hộ tống tào tháo, từng bước sách cái cặp nặng nè xuống phòng giáo viên. Gặp được người nàng lết lại gần chờ lệnh ngồi.
" Em ngồi xuống đi, trước tiên nói về thái độ trong lớp của em rất khủng bố còn việc học, em xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cuoi-la-quan-he-co-tro/233970/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.