Đối với Hạ Giai Ngôn, việc Lục Tiệp về nước không phải là chuyện kinh thiên động địa gì cả. Đã đi lâu như vậy rồi, khoảng cách giữa bọn họ trong lúc đó đã trở nên xa rất xa, bất luận là khoảng cách về thời gian hay không gian đều như nhau cả. Chính vì vậy mà khi gặp lại Lục Tiệp trong lớp học, trong lòng cô như dậy sóng, nhưng rất nhanh sau đó, liền tĩnh lặng trở lại.
Dù rằng Hạ Giai Mặc chưa nói gì, nhưng Hạ Giai Ngôn vẫn biết được anh đang lo lắng cho cô. Cô lại cảm thấy cứ băn khoăn mãi về điều này thật dư thừa, công việc thường ngày đã bận rộn, bài vở lại căng thẳng, cô căn bản không có nhiều tinh lực để nghĩ về những việc đó.
Buổi chiều thứ tư, Hạ Giai Ngôn nhận được điện thoại của Kha Tuyết vốn là bạn cùng phòng đại học. Sau khi tốt nghiệp, trong phòng kí túc xá chỉ có cô và Kha Tuyết là ở trong thành phố, nên hai cô vẫn giữ liên lạc với nhau.
Kha Tuyết hỏi: “ Cậu còn nhớ hội trưởng hội học sinh sư huynh Phạm Ngạn Xương không?”
Hạ Giai Ngôn có chút ấn tượng : “ Có phải người luôn mang gọng mắt kính đen không, nhìn rất lịch sự?”
“ Đúng, chính là anh ấy.” Kha Tuyết còn thần thần bí bí nói: “ Bây giờ anh ấy làm ăn rất khá.Tháng sau sẽ đến tổng công ty bên Thụy Sĩ phát triển sự nghiệp. Thế nên anh ấy muốn tổ chức một buổi họp mặt, xem như là tiệc chia tay, cậu có rảnh để tham gia không?”.
“Khi nào thì tổ chức?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-tu-chay/818/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.