Nhưng không quá nửa giây, Lục Tiệp đã trở lại bình thường, sau đó chào hỏi với cha mẹ Hạ Giai Ngôn.
Hạ Nguyên không phản ứng gì, còn Đào An Nghi thì nhẹ nhàng gật đầu với anh.
Nghe nói công việc của Hạ Giai Ngôn không thuận lợi, có bị đổ oan tạm thời bị cách chức, Hạ Nguyên và Đào An Nghê đều vô cùng lo lắng, vì thế trước hết đến để hỏi rõ sự tình, quan trọng hơn là, muốn khuyên con gái dọn về nhà ở. Thế giới bên ngoài lại phức tạp, nhà vĩnh viễn là bến đỗ ấm áp của cô, có thể che mưa chắn gió cho cô.
Hạ Nguyên và Đào An Nghi đều hiểu rõ tính nết của con gái mình, từ trước đến nay cô chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, nếu không phải Hạ Giai Mặc lỡ lời làm lộ chuyện, chắc chắn bọn họ sẽ chẳng hay biết gì. Khi đến trước cửa, bọn họ vẫn không báo cho Hạ Giai Ngôn biết, để tránh cô kiếm đường lấy lệ. Khi thấy Lục Tiệp mở cửa cho bọn họ thì bọn họ cảm thấy rất bất ngời, đáy lòng trăm mối ngổn ngang.
Đóng cửa lại, Hạ Nguyên và Đào An Nghi không ai bảo ai đều dừng ánh mắt lên trên kệ giày. Kệ giày không có giày da và dép mang trong nhà của nam giới, đoán được con gái vẫn chưa ở chung với Lục Tiệp, sắc mặt hai người mới dịu xuống.
Sau khi dẫn hai trưởng bối vào nhà, Lục Tiệp nói cho họ biết: "Giai Ngôn vừa mới ngủ rồi ạ."
Đào An Nghi ngửi thấy mùi gạo nhàn nhạt, cô hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-tu-chay/2536492/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.