Sáng thứ bảy, Lê Thiệu Trì hẹn Hạ Giai Ngôn và Lục Tiệp đến nhà dùng cơm. Dưới sự giúp đỡ của dì giúp việc Lê Triệu Trì xuống bếp làm vài món đồ ăn sáng mang chút hương vị quê nhà cho bọn họ thưởng thức.
Đang lúc vô cùng bận rộn, Lê Thiệu Trì chợt nghe chuông cửa vang lên. Anh và dì giúp việc đều bận rộn trong bếp không thể rời đi, vì thế chỉ có thể kêu Lê Dục mở cửa cho khách.
Lê Dục đang ngịch mô hình đồ chơi trong phòng, nghe thấy bố sai bảo, ngay cả giày cậu cũng không mang vào, để chân trần chạy ra ngoài.
Cánh cửa được mở ra, Hạ Giai Ngôn và Lục Tiệp đều cúi đầu nhìn nhóc con kia, nhóc con kia rất lễ phép chào hỏi bọn họ, sau đó ôm đùi Lục Tiệp để anh bế mình lên.
Lục Tiệp đứng tại chỗ, không cử động: "Lại bế? Cháu cũng không phải con gái, không thể yếu ớt như vậy."
Lê Dục ngẩng đầu nhìn Lục Tiệp đầy tha thiết mong chờ, Lục Tiệp vẫn tiếp tục đứng yên, Hạ Giai Ngôn liền nói: "Dục Dục, đến đây với dì Giai Ngôn, cho con đồ chơi này."
Nhìn thấy cái hộp quà to ơi là to kia, mắt Lê Dục sáng rực lên. Hạ Giai Ngôn nắm tay cậu, cậu ngoan ngoãn để cô dắt vào nhà, vừa đi vừa hỏi: "Dì Giai Ngôn ơi, bên trong là đồ chơi gì vậy ạ?"
Nhìn bọn họ một lớn một nhỏ đi trước, như hai mẹ con, Lục Tiệp bất giác mỉm cười. Sau khi đóng cửa xong, anh liền theo hương thơm của đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-tu-chay/2536484/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.