Đêm đó, Hạ Giai Ngôn lòng đầy thấp thỏm về nhà. Cô vừa bước vào cửa, Đào An Nghi khoát tạp dề từ trong bếp đi ra: “Về sớm như vậy à? Mẹ còn định đợi đến sáu giờ rưỡi mới nấu cơm.”
"Anh đến đón con, nên mới về sớm ạ." Hạ Giai Ngôn nhìn quanh phòng khách một vòng, không thấy hình bóng của bố mình đâu, vì thế hỏi: "Bố đâu rồi ạ?"
"Ông ấy xuống dưới lầu chơi cờ, chắc cũng gần về nhà rồi." Trong bếp đồ ăn vẫn đang nấu dở, Đào An Nghi nói xong liền vội vội vàng trở về phòng bếp.
Sau khi mang đồ đạc về phòng, Hạ Giai Ngôn đến phòng bếp phụ giúp. Kỳ thật đa số công việc đều đã làm gần xong, cô chỉ có thể làm chút việc nhỏ như bày thức ăn ra đĩa, vừa xử lí xong món cuối cùng thì Hạ Nguyên trở về.
Đào An Nghi nở nụ cười: "Chắc chắc ba con có gắn ra đa, mỗi ngày vào lúc ăn cơm đều có thể về nhà đúng giờ."
Hạ Giai Ngôn cũng cười nói: "Mẹ với ba đã ở với nhau hơn nửa đời người rồi, mẹ nấu cơm tốn bao nhiêu thời gian, làm sao ba có thể không biết chứ."
Lúc ăn cơm, Hạ Nguyên hỏi một chút về tình hình công việc của Hạ Giai Ngôn. Hạ Giai Ngôn bẩm báo chi tiết, đồng thời cũng có chút căng thẳng, cô có cảm giác, cảm thấy bố mình hỏi về tình hình công việc chỉ là khởi đầu, mục đích thật sự của ông có lẽ chính là muốn hỏi rõ ràng chuyện dì Hoàng dưới lầu kể lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-tu-chay/2536472/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.