Quan Hiểu nhìn Doãn Gia Hoa, đôi mắt long lanh chớp chớp. Nhìn dáng vẻ nịnh nọt quyến rũ của cô, Doãn Gia Hoa dường như bốc hỏa.
Anh ôm lấy Quan Hiểu, thanh âm gợi tình: “Em đúng là tai họa mà.”
Cô mặc áo choàng ngủ của anh, chiếc áo hơi rộng trượt xuống, bờ vai gợi cảm thoát ẩn thoắt hiện, bộ ngực căng tròn lấp ló, e lệ dụ hoặc anh. Anh luồng tay vào vạt áo cô vân vê, tay kia nắm lấy tay cô kéo xuống bên dưới mình: “Em xem, em chỉ nhìn anh không nói lời nào, mà anh đã như vậy rồi.”
Anh phả hơi thở ám muội bên tai cô.
Cô cảm thấy toàn thân tê dại, vật trong tay cứng ngắc.
Ánh mắt cô càng trở nên quyến rũ, bàn tay vuốt ve anh. Cô nhìn thấy đôi mắt anh dần trở nên nhuốm đỏ.
Anh thở nặng nề, xoay người đặt cô dưới thân mình.
Anh cởi sạch sẽ áo quần mình với tốc độ nhanh nhất, nhưng lại không cởi thắt lưng áo ngủ của cô, chỉ vén chiếc choàng lên. Đôi chân trắng nõn thon dài lộ ra trước mắt anh. Anh định luồng tay vào trong quần nhỏ cô, không ngờ rằng liền chạm vào nơi mềm mại nhất của cô.
Anh giật mình, bàn tay trêu đùa nơi non nớt kia, nhíu mày tà mị hỏi: “Quần chíp em cũng không mặc, lẽ nào em vội vã muốn anh yêu thương em?”
Khuôn mặt cô ửng đỏ, đôi mắt xinh đẹp long lanh: “Ngủ như vậy thoải mái hơn.”
Anh cười xấu xa: “Đợi lát nữa anh sẽ khiến em càng thoải mái hơn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-nhu-mong/3207077/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.