Sau khi có được số điện thoại của Lư Thanh, Thẩm Tư Nam đắn đo một lúc lâu, mãi mới có dũng khí gọi cho cô.
Lư Thanh bắt máy ngay, Thẩm Tư Nam im lặng một lúc, anh biết cô sắp tắt máy, liền mấp máy môi, nói: "Ừm, Lư Thanh tớ là Thẩm Tư Nam?"
"Thẩm Tư Nam?"
"Ừm, là tớ." Anh cười nhẹ, được nghe giọng cô thật sự rất hạnh phúc.
"Sao cậu có số của tôi?"
"Là... là tớ đã xin Hoa Đông."
Lư Thanh đang ăn hoa quả cùng Trình Hà, thấy số lạ gọi đến, cô liền đi ra ngoài nghe.
Cố Tiệp Dư ở phòng đối diện, thấy Lư Thanh ra ngoài, cũng lẽo đẽo đi theo cô, Trình Hà thấy con trai mình như vậy, thở dài.
Có không giữ, mất mới tiếc.
"Cậu gọi cho tôi có việc gì không?"
Lư Thanh không muốn dây dưa lằng nhằng với Thẩm Tư Nam.
"Ừm, chỉ muốn hỏi cậu là có ở Yên Thành không thôi, c...c...cô bé kia rất thích cậu. Liệu cậu có thời gian rảnh không?"
"Tôi không ở Yên Thành, với cả tôi bận lắm, cậu bảo bé hộ tôi. Tôi có hiếm có ngày nghỉ, nên tôi muốn dành thời gian rảnh của mình cho gia đình và bạn trai. Vậy nhé, tôi cúp máy đây."
Cô không phải là kẻ ngốc, cô đương nhiên đoán ra được Thẩm Tư Nam muốn gì.
"Tớ đã tìm cậu, tìm rất lâu. Tớ sẽ đợi cậu, tớ sẽ không chen chân vào mối quan hệ của cậu đâu. Chỉ muốn đứng ở phía sau cậu thôi, đến một lúc nào đó, cậu quay lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-lai-mo-den/2818872/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.