Đợi mãi mà Lư Thanh vẫn cứng đầu không chịu rời khỏi xe, Triệu tổng kia dần mất kiên nhẫn.
Bùi Tường Vi thấy vậy vội vàng tâng bốc gã ta: “Triệu tổng à, con ranh đó có lẽ là bị sợ đến run rẩy rồi, anh thật mạnh mẽ.”
Thấy lời ả ta nói cũng có lý, cũng xuôi tai, tâm trạng của gã ta mới dịu đi.
Đường đi đến ngoại ô rất ít xe đi qua, mà nếu có đi qua nhìn thấy cảnh mấy chiếc xe bao vây một cái, bọn họ cũng không muốn dây vào. Phàm là trò vui của những kẻ có tiền, dân thường như họ không hiểu được. Mà nếu có xảy ra tranh chấp, bọn họ cũng không dám có liên quan đến.
Lư Thanh thư thả ngồi trong xe đợi Kha Phí đến cứu. Nói cô sợ đến run rẩy, con mắt nào của Bùi Tương Vi kia thấy vậy?
Đúng là không nên nghe gái điếm kể chuyện, nghe thằng nghiện trình bày mà.
Bỗng nhiên, màn hình điện thoại hiển thị có cuộc gọi đến, Lư Thanh tưởng là Kha Phí nên chưa kịp nhìn đã nghe luôn. Bên kia, truyền đến một thanh âm êm tai, tràn đầy lo lắng:
“Thanh ơi, anh nghe thấy tiếng báo thức đến giờ uống thuốc, nhưng chưa thấy em về. Bộ em gặp chuyện gì rắc rối ư? Hay là công việc bận quá?”
Từ lúc mất đi ánh sáng, mỗi ngày của Hoàng Minh Triết trôi qua vô cùng nhạt nhẽo. Trước kia, vì mải kiếm tiền trả nợ nên anh không có thú vui gì. Sau khi yêu Lư Thanh thì càng không, thời gian dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-lai-mo-den/2818852/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.