Sau khi nhận được điện thoại của Hạ Giai Ngôn, Lục Tiệp lập tức từ khách sạn chạy tới. Từ xa anh đã thấy Hạ Giai Ngôn ngồi ở ven đường cùng với đứa bé kia, còn không ngừng nhìn đông nhìn tây.
Sau mười phút lo lắng chờ đợi, Hạ Giai Ngôn nhìn thấy ô tô Lục Tiệp đi tới. Lục Tiệp còn chưa xuống xe, cô đã đem cửa xe mở ra: “Cuối cùng anh tới rồi…”
Lục Tiệp gần như bị Hạ Giai Ngôn kéo xuống, cô rõ ràng đã quên còn đang giữ khoảng cách với anh, xem ra bị đứa trẻ kia doạ không hề nhẹ. Anh đóng cửa xe, vừa đi vừa hỏi: “Em cho nó ăn cái gì?”
Hạ Giai Ngôn đi theo sát anh, nói: “Nó nói muốn đi ăn mỳ Ý, tôi dẫn nó đi ăn. Ngoài mỳ Ý, nó còn ăn khoai tây chiên, gà, còn uống coca. Tôi khong dám để nó ăn nhiều khoai tây với ga, coca cũng chỉ cho uống một nửa.”. Ngôn Tình Tổng Tài
“Sau khi ăn xong, nó có chạy nhảy không?” Lục Tiệp lại hỏi.
“Không có, tôi đang muốn chon ó về nhà, còn chưa đi được hai bước đã kêu đau bụng rồi.”
Lê Dục cúi người ngồi ở bậc thang, trên người nó đang đắp áo khoác của Hạ Giai Ngôn, Lục Tiệp nhíu mày: “Sao không đợi ở bên trong?”
“Nó nói phải ngồi đợi ở đây.” Hạ Giai Ngôn giục: “Anh đừng hỏi nhiều như vậy, nhanh đưa đi bệnh viện đi.”
Nghe thấy động tĩnh, mặc dù Lê Dục không ngẩng đầu, nhưng ánh mắt lại nhìn trộm hai người bọn họ. Rốt cuộc vẫn là đứa trẻ, căn bản không che dấu được cảm xúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/1701088/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.