Cho dù Hạ Giai Ngôn mỗi lần nghe tên Quan Mộ Hân cả người đều cảm thấy không thích hợp, nhưng vẫn ngoan ngoãn như cũ mà ở công ty chịu cô ta bắt nạt.
Công ty quảng cáo Văn Hoa được công nhận là nhân tài kiệt xuất trong ngành, năm đó Hạ Giai Ngôn có cơ hội vào thực tập, ngoại trừ bản thân tự cố gắng, cũng có một chút quan hệ. Ở công ty gần năm năm, từ một thực tập sinh lơ mơ không biết gì đến một người có thể chịu đựng được hoàn cảnh, con đường này thật sự không hề bằng phẳng,
Thứ hai luôn là thời gian Hạ Giai Ngôn bận rộn nhất, bận bịu đến nỗi thời gian đi pha trà cũng không có. Trợ lý nhỏ ở văn phòng Miêu Miêu rất quan tâm cô mang vào một ly trà xanh, cô nhẹ giọng nói cảm ơn, Miêu Miêu thuận tiện nhắc nhở cô: “Chị Giai Ngôn, mười giờ nhớ đến họp ở phòng thứ tư.”
“Được.” Hạ Giai Ngôn bớt chút thời gian cho Miêu Miêu một nụ cười: “Nếu hội nghị không dài, buổi trưa cùng nhau đi ăn cơm.”
Miêu Miêu vui sướng kêu một tiếng, sau đó trở về chỗ ngồi sắp xếp lại chỗ ngồi.
Buổi trưa ngày hôm đó, Hạ Giai Ngôn cuối cùng cũng không thể đi ăn trưa cùng Miêu Miêu. Công ty vừa nhận một hạng mục lớn, là quảng cáo của một nhãn hiệu trang sức nổi tiếng, cấp cao đặc biệt coi trọng, cuộc họp này kéo dài đúng ba tiếng.
Từ phòng họp đi ra, Hạ Giai Ngôn đói bụng đến mức chân bước cũng thiếu tự tin. Đồng nghiệp của cô Thình Mỹ ôm cặp tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/1701077/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.