Mạc Cảnh Tường cùng Châu Tuấn Dương đến nơi này vốn không phải là làm việc, hai người không đánh nhau bằng ánh mắt thì nhất định sẽ là cãi nhau, hoặc là đập bàn ghế, khiến Hoan Thụy càng giống một bãi chiến trường nhiều hơn là văn phòng làm việc.
Khang Minh cũng hiểu điều này, chỉ có điều anh không có bằng chứng nào có thể chứng minh cô ấy chính là người mà anh cần tìm, tất cả đều không có manh mối, những thứ dễ điều tra nhất thì phải nói đến tầng lớp thượng lưu, tiêu càng nhiều tiền thì lại càng nhiều sơ hở, còn cô, cái sự nghèo khổ của cô làm sao có lý do, anh chỉ có thể điều tra được cô ấy sau khi trả hết gánh nợ của viện trưởng liền biến mất chứ không có cách nào chứng minh được với bản thân mình Mạc Cảnh Tường chính là Lam Tường, hơn nữa, cho dù bây giờ anh có thể chứng minh được vậy anh nên giải thích với cô như nào vì sự bỏ đi năm đó của mình. Anh là người anh duy nhất, người hai đứa trẻ có thể dựa vào, nhưng anh lại làm điều đáng xấu hổ đấy.
Vài ngày ở nơi này, Khang Minh lại luôn được hưởng những màn câu lương đầy hài hước của hai người, toàn những điều khiến anh không ngờ tới. Từ sáng đến tối đều là đấu khẩu cùng nhau. Nhưng Khang Minh cũng vui vẻ, bởi vì hiện tại Mạc Cảnh Tường đã vui vẻ hơn rất nhiều, đúng là không còn ở Châu thị cô cũng thỏa thích vùng vẫy, không chịu khuất phục trước anh, mà bản thân Khang Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-bach-lac/2904362/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.