Nhận phần bệnh án của Mạc Cảnh Tường đưa cho, phần bệnh án này để mà nói, có thể duy trì chắc chắn sẽ phải dùng những loại thuốc đặc trị, mà với tình hình kinh tế của cô hiện tại, liệu có thể duy trì hay không với anh lại là một chuyện khó nói. Anh muốn kiến nghị đưa ông đến bệnh viện Châu Ký, nhưng nếu để người kia phát hiện ra, chắc chắn sẽ không biết sảy ra loại chuyện gì. Chỉ đành có thể nuốt lời nói vào trong lòng. Bèn nói với cô, anh sẽ giúp cô kê một đơn thuốc tốt hơn.
Cho đến khi dời đi, trên khuôn mặt Mạc Cảnh Tường vẫn không nở lấy một nụ cười, cô biết rằng có lẽ cô sẽ che giấu cả đời cũng được, cũng có lẽ, cô sẽ chấp nhận số phận sổ sở của mình, cuộc đời này cô đã được che chở đủ rồi, giờ cô sẽ cố gắng chăm sóc ba, báo đáp ba, thật tốt.
- Bác sỹ Lý, có thể quên hết mọi chuyện ngày hôm nay đi được không?
- Được.
- Cảm ơn anh.
Không khí trong xe lại tiếp tục yên lặng cho đến khi về đến cổng Châu gia. Anh không biết đối với cô chỉ sau vài ngày nó là loại cảm xúc gì. Anh quá đỗi quen thuộc với những người con gái xung quanh anh và đám người nhà giàu, họ thường xuyên tỏ ra yếu đuối mong ngóng sự thương hại của người khác, nhưng cô gái này đến bản thân mình còn không hề tiếc thương, luôn gồng gánh mọi thứ. Có thể là đang gây sự chú ý cho mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-bach-lac/2904359/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.