Cô ở lại nơi này gần một tuần, không đi làm, không ra khỏi cửa, cô nhớ lại chiếc chìa khóa ba Mạc đưa cho cô, cô nhớ lại tầng hai căn nhà này là phòng của chị gái khi ấy, cô lặng lẽ bước vào nơi này, chú Phùng sợ cô có chuyện cũng liền theo sau. Căn phòng này gần mười năm nay khóa cửa. Nhưng mọi thứ nơi này vẫn được giữ gìn thật tốt, từ chiếc giường, tủ, tất cả những bộ quần áo bà chị gái từng mặc, đều là những thứ tốt đẹp nhất. Trên chiếc tủ nhỏ còn để rất nhiều những bức ảnh của chị gái và anh trai đang cười rất tươi, nụ cười ấy thật là hạnh phúc.
- Cô Cảnh Tường, căn phòng này, mặc dù không dùng, nhưng ông chủ vẫn cho người dọn dẹp, chìa khóa ông chủ giữ đưa lại cho cô rồi. Tôi cũng không biết nên nói với cô như nào, mọi di vật của cậu chủ đều hóa đi hết ngay sau khi cậu mất, chỉ còn lại căn phòng này, có lẽ ông chủ vẫn còn nặng lòng.
- Một người đến chết vẫn phải chịu sự công kích từ người sống, mười năm rồi vẫn không được yên, hai từ danh tiết cũng là thể diện, chú thử nói xem, ba cháu sao có thể an lòng chứ. Cháu đồng ý che giấu bất kể chuyện gì, cháu mong chú cũng có thể giúp cháu làm điều đó.
- Nhà họ Mạc thật quá phúc phận khi năm đó đã nhận được cô làm con nuôi rồi.
- Chú Phùng, mấy ngày này chú cùng cháu thu dọn nơi này được không. Nếu đã để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-bach-lac/2904355/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.