Mạc Cảnh Tường bước vào phòng của Châu Nhiên, đốt lấy một tuần hương thắp lên vái ba lạy, nơi này không nhanh không chậm tràn ngập mùi trầm và màu khói mờ ảo. Lúc này Mạc Cảnh Tường mới quay lại nhìn Nhiếp Tinh Tinh cười một cách giả tạo, phải, đối với cô ta, cô không cần chân thành làm gì hết. Cô chỉ biết rằng, ngoài đường kia chắc chắn đang có ít nhất hai chiếc xe đang lao thật nhanh đến nơi này:
- Mạc Cảnh Tường cô điên rồi sao? Tôi biết cô hận tôi chuyện video nóng kia của cô, không phải Châu Tuấn Dương đã thay cô gỡ xuống rồi sao, cô làm sao lại còn lôi kéo tôi đến đây làm gì?
- Gỡ xuống sao? Tôi còn chẳng quan tâm đến chuyện nó được gỡ xuống hay không, dù sao người đó vốn không phải là tôi.
- Vậy thì sao, tất cả mọi người đều nhận định là cô.
- Nhiếp Tinh Tinh cô ở đây lâu vậy, đã bao giờ cô bước vào nơi này chưa, chắc chưa đúng không, đây là nơi để tro cốt của Châu Nhiên đấy, cô còn nhớ Châu Nhiên không? Châu Nhiên là em gái của Châu Tuấn Dương, cô ấy dịu dàng, lại là bạn rất thân thiết của chị gái tôi, hai người thường xuyên ra ngoài gặp gỡ, cùng nhau đi chơi, đi mua xắm, thậm chí là cùng nhau đi dự tiệc, thường xuyên chọn những kiểu quần áo tương đồng nhau khiến cho anh trai tôi nhiều lúc cũng nhận nhầm hai người.
- Cô đang nói chuyện gì vậy hả? Chuyện đó là chuyện của bao nhiêu năm rồi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cu-bach-lac/2904347/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.