Bệnh Lôi Dương đếnthì nhanh mà đi cũng mau, Đồng Đồng giúp anh gọi bác sĩ gia đình, vẫn là người bác sĩ giúp cô khám bệnh khi cô bị ngất.
Lôi Dương thân thể khỏe mạnh, rất nhanh đã trở lại bình thường, nhưng lại hại Đồng Đồng hàng ngày giống như nô tì hầu hạ anh.
Anh đói bụng, Đồng Đồng sẽ vội vàng chuẩn bị đồ ăn, ai bảo anh đang ốm chứ!
Anh lạnh, Đồng Đồng phải giúp anh đắp chăn, ai bảo anh đang ốm mà!
Anh khát, Đồng Đồng sẽ pha nước ấm dâng lên cho anh uống tận miệng!
Lúc anh muốn vận động trên giường, anh sẽ không hề báo trước mà đè ĐồngĐồng dưới người ân ái một phen, chỉ có lúc ấy anh mới không giống nhưmột người bệnh mà giống rồng giống hổ , Đồng Đồng thường ở trong cơn bão cuồng nhiệt của anh mà ngủ thiếp đi.
Những ngày này Đồng Đồng bị Lôi Dương giữ lại trên giường suốt, cô luôn vì quá mệt mỏi mà ngủ mê mệt.
Trong khi đó Lôi Dương hoàn toàn khang phục, anh xuống giường ăn mặc chỉnh tề đứng bên cạnh Đồng Đồng.
Cả người mặc đồ vest hiệu, khuôn mặt lạnh lẽo, ánh mắt như băng và thânhình cao lớn.Cả cơ thể anh toát ra vẻ đẹp sang trọng cùng khí chất khógần.
Anh nhìn vẻ mặt cô quyện trong giấc ngủ, trên mặt anh hiệnlên một nụ cười kì lạ rồi sau đó chậm rãi ra khỏi phòng ngủ, lái xe đira ngoài.
……
Lôi Dương lái xe đi tới một khu biệt thự trông như một tòa thành, người làm cung kính cúi đầu nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co/1959793/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.