Nhạc điệu tỏa ra bốnphía, từ những ngón tay của Đồng Đồng phát ra những nốt nhạc tuyệt vời,từng nốt nhạc bắt đầu chậm rãi rồi kết thúc một cách nhẹ nhàng. Khi bảnnhạc vừa dứt, mọi người im ắng không hề có chút phản ứng, tất cả vẫnđang đắm chìm trong giai điệu tuyệt vời, một lúc sau tiếng vỗ tay ràorào nổi lên, bắt đầu là một cô phục vụ trẻ tuổi không kìm được cảm xúcliền vỗ tay.
Những người khác cũng đồng loạt vỗ tay theo.
Trên môi của Đan Tình khẽ lộ ra một nụ cười, dường như cô không chú ý bảnnhạc cho lắm, tất cả sự chú ý của cô đã hướng hết về phía Lôi Dương.
Còn Lôi Dương… mặt tối sầm nhìn về phía chiếc đàn piano, trong mắt anh hiện lên một chút đăm chiêu, tính toán suy nghĩ. Không ai ngờ được, anh đứng lên đi về phía Đồng Đồng.
Đồng Đồng nghe thấy tiếng gót giày nện trên mặt đất từng tiếng một dần dần đến gần mình, trong lòng sợ hãi,trong hoàn cảnh này hai người bọn họ không nên nhìn thấy nhau.
Đồng Đồng trong lòng đang suy nghĩ, đầu cúi xuống.
Giây lát, Lôi Dương đã đứng sát bên cô như cùng muốn diễn một bản nhạc.
Cả Đan Tình và giám đốc nhà hàng không hiểu có chuyện gì xảy ra, vì sao Lôi Dương lại hành động như thế!
Chẳng lẽ Lôi Dương không hài lòng về khúc nhạc vừa rồi nên muốn lên giáo huấn người đàn. Bởi nét mặt anh rất nghiêm nghị nên khó đoán được tâm ý.
“Sao cô lại ở đây?” Thanh âm của anh lãnh khốc vô tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co/1959790/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.