Hân đồng rời khỏi Lôi Dương, cô muốn Lôi Dương không tìm cô nữa, muốn anh buông tay đi,anh đã nhận đứa bé là của anh, vậy anh sẽ để cô tùy ý sinh con mà khôngđoái hoài sao!
Vậy ra anh vẫn tin lời nói dối của cô, tin đứa bé không phải là con anh !
Thế nhưng cho dù thế nào thì từ lúc chia tay với Lôi Dương ở bệnh viện đến nay, Đồng Đồng vẫn chưa nhìn thấy anh.
……
Trong quán bar một người đàn ông đang uống rất nhiều rượu, nhưng anh vẫn uống liên tục những cốc rượu cháy nồng.
Một khuôn mặt trong trạng thái say rượu, một khuôn mặt mang theo bi thươngvà bất đắc dĩ, đôi mắt say mang theo tia nhìn đau đớn mất mát.
Dù đã say đến mức không còn cái gì là hình tượng để mà nói, thế nhưng cảngười anh vẫn toát lên vẻ lạnh lùng đẹp đẽ, thỉnh thoảng lại có nhữngánh nhìn của các cô gái liếc về phía anh.
“Cho tôi rượu”, người đàn ông yêu cầu rượu, từng ấy rượu có vẻ như chưa bao giờ là đủ.
Người pha rượu lại đặt một cốc rượu lên bàn.
Người đàn ông đẹp trai bên cạnh giật lấy cốc rượu rồi nói: “Lôi! Đủ rồi, đừng uống nữa!” Người được gọi là Lôi, khuôn mặt sắc nét đẹp đẽ, hiển nhiênlà Lôi Dương !
Người đàn ông bên cạnh chính là người bạn đã nói cho Lôi Dương biết nơi Đồng Đồng ở khi cô sang nước ngoài.
Lôi Dương không kiên nhẫn gạt tay người kia ra, tức giận nói: “Mặc kệ tôi,tôi gọi cậu đến uống rượu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co/1959748/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.