Hân Đồng vẫn khôngtin điều vừa xảy ra. Dù cái gì cũng đã trải qua nhưng cô vẫn không mongchuyện đó xảy ra. Ánh mắt của mẹ cô nhìn cô cứ như cô là người gây raviệc đó.
Mẹ Hân Đồng thực tình không mong cô quay lại với LôiDương nhưng lần này Lôi Dương đã bị thương do cứu cô và Nhạc Bằng, hơnnữa anh ở một mình không ai chăm sóc cho nên ngoài mặt thì nói vậy nhưng mẹ cô vẫn chiếu cố Lôi Dương ở bệnh viện.
Hôm nay bà thấy hai người nằm cùng một giường, có vẻ như hai người đã nối lại tình cảm.
Mọi việc còn chưa ngã ngũ, thực sự khiến người ta phải đau đầu.
Ánh mắt đen láy của Nhạc Bằng nhìn Lôi Dương, giọng non nớt: “Papa đau lắm sao?”
“Papa không sao”. Sự chú ý bị Nhạc Bằng kéo về.
Lê Gia Cương vắt chéo tay trước ngực: “Không nghĩ được anh lại dũng cảm như vậy!”
Lê Gia Cương lúc trước xem thường Lôi Dương vì anh ta khiến Hân Đồng chịukhổ, nhưng giờ nhìn thấy Lôi Dương vì chị mình mà không màng sống chết,cả vì đứa con thì dù không thực sự thích Lôi Dương nhưng cái nhìn về con người này đã có chút thay đổi.
“Cậu, thực sự rất lợi hại nha!” Nhạc Bằng chuyển sang nhìn Lê Gia Cương toe toét cười.
Lê Gia Cương chỉ trả lời bằng một tiếng hừ.
Mẹ của Hân Đồng mặc dù trong lòng có chút không ưa nhưng vẫn đích thân cầm bữa sáng mang đến giường cho Lôi Dương: “Bị thương phải ăn đồ bổ mộtchút để mau khỏe lại, canh này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co/1959729/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.