Cả Dương gia và Dương Quang Thành đều biết cha mẹ của Lưu Sắt Sắt đều qua đời rồi. Mà một câu nói này của cô lại không đầu không đuôi, làm họ tưởng rằng Lưu Sắt Sắt muốn đi tìm nghĩa là muốn chết với họ chứ.
Ngay lập tức anh liền ôm chặt lấy cô, cơ thể cũng bắt đầy run rẩy có chút sợ hãi, nói:
- Vợ… Em nói gì vậy?
- Em… Em chỉ muốn… Em…
- Vợ đừng có nói linh tinh.
Một câu nói của Dương Quang Thành làm cho Lưu Sắt Sắt tỉnh lại luôn, cô có nói gì đâu mà linh tinh chứ? Sau đó cô còn quan sát sắc mặt của mọi người có mặt ở trong nhà, thấy mặt ai cũng tái mét vì lo sợ, có người còn chấp tay trước ngực, nước mắt rưng rưng nhìn cô nữa… Ê khoan nha, ý là cô chỉ muốn đi thắp hương cho cha mẹ thôi mà? Những người này nghĩ gì thế?
- Thành Thành?
- Sắt Sắt, anh không muốn em suy nghĩ lung tung đâu, em còn có anh mà, chúng ta còn có con nữa… Em… Đừng nghĩ lung tung chứ!
- Ai nghĩ lung tung chứ? Dương Quang Thành, em chỉ muốn đi thắp hương cho cha mẹ thôi mà. Anh nghĩ gì vậy? Anh nghĩ em muốn chết theo họ à? Đồ ngốc này, có điên không vậy.
Dương Quang Thành bị chửi mới ngơ ngác nhìn cô, nhưng cũng may là cô không có ý nghĩ đó…
Đến đây, anh cũng nhanh chóng cho người chuẩn bị một ít trái cây và hương cúng, nói chung thì tất tần tật những gì cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co-nhat-duoc-ong-xa/3396183/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.