Khi Phí Hạo Nhiên mở mắt ra, sắc trời đã sáng sủa, giọt sương ở trên nhỏ xuống hai giọt trên mặt anh, khiến anh hắt hơi, một chiếc khăn ướt trên trán trượt xuống, nỗi đau trên lưng làm anh nhớ lại ngày hôm qua, theo phản xạ anh nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng kia.
“Anh tỉnh rồi?” Lâm Quân Hủy ngồi bên cạnh, tóc tai quần áo chỉnh tề, xem ra cô đã thức dậy lâu rồi. Thấy anh tỉnh lại, cô liền cầm thứ gì đó sền sệt trên lá cây đi tới.
Lâm Quân Hủy không nói tiếp, cô cầm túi đồ giống như là của báu mà nhẹ nhàng đặt xuống bên cạnh, nói: “Tôi tìm được một vài thảo dược có thể giúp giảm nhiệt cầm máu, nhưng anh cứ khăng khăng giữ bí mật về chuyện vết thương, nếu không thì sắc thuốc ra uống hiệu quả tốt hơn nhiều, bây giờ chỉ có thể nhai nát trét lên vết thương thôi, haiz!” Cô thở dài, thề rằng sau này ra ngoài ba năm không thở dài, nếu không bạn học nhất định sẽ cười cô người đẹp chưa già mà lòng đã đầy lo âu, cô nói tiếp, “Chỉ có thể thử xem có được không.” Cô vừa nói, vừa nhẹ nhàng nâng anh dậy, cởi bỏ khuy áo cho anh.
Tuy rằng Phí Hạo Nhiên chất chứa cảm xúc lẫn lộn, nhưng giờ phút này anh cũng không biết nói gì cho thỏa đáng. Sắc trời vừa hơi sáng lên thì cô đã thức dậy đi vào bụi cây tìm thuốc bên dòng suối, rửa sạch, nhai nhuyễn mặc cho đắng chát. Anh dùng sức chớp mắt, hít mũi, cứng rắn đè ép “sầu não” chưa bao giờ trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co-gap-go/278713/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.