Đều nói “Người gặp hỉ sự tinh thần sảng khoái “, Hứa Thanh Hoan cảm thấy lời này một chút cũng không sai.Đánh giá cô gái trước mắt mặt mày xinh đẹp phong tình vô hạn, nàng có chút hiểu rõ cười nói:
“Hòa hảo rồi?”
Mạc Lục cười mà không nói, xem như cam chịu.
Hứa Thanh Hoan nhìn xem nàng mỉm cười, đột nhiên sinh lòng cảm khái:
“Trẻ tuổi thật tốt.”
Mạc Lục bởi vì nàng đột nhiên xuất hiện cảm thán cười ra tiếng:
“Thanh Hoan tỷ, chị ở đâu già rồi? Em dám cam đoan chị nếu như là dám lớn tiếng một chút nhất định sẽ bị ánh mắt oán giận của các nữ đồng nghiệp nháy mắt giết!”
Hứa Thanh Hoan bị nàng nói cùng biểu diễn chọc cười, nói:
“Mọi người thường nói nữ nhân 18 một cành hoa, 28 đã có thể là bã đậu…”
Mạc Lục nghe được lời của nàng lập tức phản bác:
“Nữ nhân bốn mươi thì tốt, nam nhân bốn mươi bã đậu! Hơn nữa quan trọng nhất là tại trong lòng biểu ca Thanh Hoan tỷ vĩnh viễn là đẹp nhất!”
Nhớ tới Dương Cảnh Nam, Hứa Thanh Hoan trong lòng vi ngọt. Vẻ u sầu tản đi thành mát lạnh trong ngày mùa hè.
Mạc Lục nhìn xem nàng nụ cười trên mặt, trêu ghẹo nói:
” Biểu tẩu! len lén nói cho chị biết ngày đó chị đáp ứng biểu ca cầu hôn sau, hắn hưng phấn trắng đêm không ngủ, khuya khoắt gọi điện thoại quấy rầy một đám hảo hữu nữa đấy ~ “
Hứa Thanh Hoan nghe nàng vừa nói như vậy, trên mặt có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-co-anh-da-gap-phai-em/2384186/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.