Converter: Chestnut Miêu
Editor: An Dĩnh Hy
Lý Thư Ý rời khỏi bệnh viện đã là chín giờ tối, cả ngày hôm nay anh chưa được nghĩ ngơi, lại bị Cận Ngôn chọc giận, ngay cả khi nhìn thấy có người của Bạch gia đi theo sau, anh cũng lười đến quản.
Kỳ thật vừa rồi anh mắng Cận Ngôn là thân chó còn lo chưa xong rất vô lý, Cận Ngôn làm gì có chuyện lo thân chưa xong, cậu chính là chín chắn đến độ đối với Bạch Hạo vẫn một mực khăng khăng như vậy.
Mãi đến bây giờ Lý Thư Ý vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiên anh gặp Cận Ngôn, khi đó tên nhóc này trốn ở sau hoa viên, trên tay cầm một cái đùi gà gặm đến độ miệng toàn là mỡ.
Lúc ấy cậu bị Lý Thư Ý dọa cho chết khiếp, cũng không rảnh lo chạy, một ngụm đem toàn bộ đùi gà nhét vào trong miệng, thiếu chút nữa phải vào bệnh viện cấp cứu.
Lúc trước Lý Thư Ý đã nghe Bạch Kính nói qua, cái đứa cháu trai có cha mẹ đã chết kia mang về một tên ăn xin, nhưng mà anh vẫn luôn không để ý tới, gặp được Cận Ngôn mới cảm thấy đứa bé này rất hài hước.
Năm đó Bạch Hạo mới mười ba tuổi, bởi vì thân thế có chút đặc biệt nên vẫn luôn bị Bạch gia nuôi ở bên ngoài, tâm tư của hắn tương đối thâm trọng, không phải là một đứa trẻ hoạt bát, còn Cận Ngôn lại là một tên đầu gỗ ngu ngốc, cả ngày nhảy nhót vui vẻ giống như một con lừa nhỏ.
Khi đó Lý Thư Ý căng não tranh đấu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chung/214063/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.