Trên đài đang xướng đến thời điểm mấu chốt, nhưng Ngôn Cảnh Tắc căn bản không xem.
Tô Mặc Tu đã tới…… Hắn còn xem gì không biết!
Chắc chắn là Tô Mặc Tu càng đẹp mắt hơn!
Ánh mắt Ngôn Cảnh Tắc dừng trên người Tô Mặc Tu, bỗng phát hiện đầu tóc Tô Mặc Tu có hơi ướt.
Hắn bảo người hầu hạ bên người cho hắn một cây quạt xếp, cầm quạt gió cho Tô Mặc Tu: “Tử Nghiên, bên ngoài nóng lắm sao? Ngươi ra mồ hôi nhiều quá!”
Trên người Tô Mặc Tu tất cả đều là mồ hôi lạnh, hiện tại bị Ngôn Cảnh Tắc dùng cây quạt quạt một cái, y càng thêm nổi da gà lên hết, suýt chút nữa rùng mình.
Y cười cười với Ngôn Cảnh Tắc: “Điện hạ, ngươi không cần phải xen vào ta.”
“Ta nhàn rỗi không có việc gì mà.” Ngôn Cảnh Tắc lại quạt cho anh vài cái, nửa tháng không gặp, Tô Mặc Tu gầy đi một chút, lúc này hắn đang đau lòng đây.
Một màn này, người ở đây đều thấy được.
Nhị hoàng tử Tam hoàng tử Tứ hoàng tử đều thầm hận trong lòng.
Lão Ngũ cũng quá muốn gây trội, chuyện này cũng có thể làm!
Trách không được có thể dụ dỗ Tô Mặc Tu đến khăng khăng một mực!
Nhưng hắn có thể đối xử tốt như vậy cũng thuyết minh…. Tô Mặc Tu rất có năng lực.
Đáng tiếc một người có năng lực như vậy không đứng về phe bọn họ.
Ba vị hoàng tử này rất tức giận, thái tử thật ra lại rất vui mừng --- Ngũ đệ và Tô Mặc Tu thật xứng đôi!
Nhưng con hắn vừa rồi không biết chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chung/1181042/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.