Bạch Kính vừa nghe thấy cái tên này sắc mặt liền thay đổi, đặt chén thuốc xuống, cầm lấy phần tài liệu kia xem qua.
Ba và cô của Lý Thư Ý đã chết, kể cả đứa bé trong bụng cô ấy cũng không giữ được, mẹ là Giang Mạn Thanh thì không rõ tung tích, không biết đã bị Tần Quang Chí giấu đi nơi nào.
Việc này hiện tại khó giải quyết nhất chính là ở chỗ không có chứng cứ, Lý Văn Trác bị đánh chết trong một con ngõ nhỏ không có ai nhìn thấy, đồ đạc trên người cũng không còn, cho dù có điều tra cũng chỉ tra ra được là do bị cướp hành hung, không thể nào tra được tới chỗ của Tần Quang Chí. Về phần Lý Văn Anh, phán quyết cuối cùng đó là do tự cô đi gây rối với người khác, không cẩn thận mà ngã xuống cầu thang.
Ba sinh mạng máu chảy đầm đìa mà nằm ở đó, Tần gia lại một tay che trời, Lý Thư Ý căn bản không thể làm gì được.
Bk cau mày hỏi: “Cậu ấy bị bắt rồi?”
Trợ lý đáp: “Đúng vậy thiếu gia.” Nói xong còn lắc lắc đầu, “Nghe nói cậu ta ở trong đó không được ổn lắm, e rằng không ra được.”
Bạch Kính trầm mặc trong chốc lát, quay đầu nhìn về phía Bạch Vĩ Đường, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ông nội, con muốn cứu người.”
Bạch lão gia cũng không hề kinh ngạc, phất phất tay để những người xung quanh đều lui ra ngài, chỉ còn mỗi mình Bạch Kính ở lại.
Sau đó, ông cháu hai người đã trò chuyện thật lâu.
Bạch gia lúc đó vẫn chưa lớn mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chung/1180991/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.