Trong ấn tượng của Bạch Kính, Lý Thư Ý chưa từng thân mật với ai đến vậy.
Mà nói thân mật thật ra cũng không phải. Mỹ nhân khóc, nam nhân ôm ấp an ủi là chuyện bình thường. Nhưng bởi vì người này là Lý Thư Ý, nên có chút kì lạ.
Lý Thư Ý từ nhỏ đã sống khép kín, không thích tiếp xúc quá nhiều với người khác, cũng chưa từng có hành động dịu dàng với ai đến như vậy. Đã từng có người đối xử rất tốt với y, nhưng tiếp xúc qua vài lần họ lại tránh đi không kịp, còn nói y là một tảng băng lạnh lẽo không có chút tình cảm nào.
Nhưng mà đối với Bạch Kính thì hoàn toàn ngược lại.
Bạch Kính có thể ra lệnh cho y, có thể tổn thương y, có thể tùy ý sai khiến y, thậm chí còn có thể lựa chọn xem bản thân có cần y hay không.
Giữa hai người bọn họ quyền chủ động luôn nằm trong tay Bạch Kính. Cho nên ngay cả khi Bạch Kính cảm thấy chán ghét Lý Thư Ý nhất, hắn cũng sẽ bởi vì “đặc quyền” này của mình mà có chút đắc ý.
Nhưng hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy Lý Thư Ý, lại thấy ánh mắt cùng cách nói chuyện của y đối với mình, Bạch Kính lờ mờ cảm nhận được có chút gì đó rất khác lạ.
Cảm giác lo lắng bất an không thể lí giải này đã khiến cho hắn đi theo Lý Thư Ý tới đây.
Sau đó, lại nhìn thấy cảnh tượng trước mắt khiến cho hắn khó chịu vô cùng.
Đường Tuyết vẫn đang khóc nức nở trong lòng Lý Thư Ý, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chung/1180980/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.