Khi Sở Hàm tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm co ro một góc bên cạnh cửa sổ, đầu óc choáng váng mê man, hình như cô đã bị cảm lạnh rồi. 
Suốt cả một đêm, cô cứ ngắm nhìn xung quanh, trong lòng đau khổ thở than. Anh ấy vẫn chưa trở về. 
Bảy giờ sáng, tia nắng mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ thủy tinh, sưởi ấm tay chân lạnh lẽo của cô. 
Cô vốn định chỉnh trang một chút rồi ra ngoài, nhưng chưa kịp đứng dậy thì chiếc di động bị vứt bên cạnh chân bỗng vang lên hồi chuông. 
Sở Hàm gần như nhảy tới, cầm lên nghe, "A lô?" 
Đáng tiếc, đầu bên kia điện thoại lại truyền đến giọng nói có phần sốt ruột của Nhuế Nhuế: "Chị Sở Hàm, chị mau tới viện thiết kế đi! Đã xảy ra chuyện lớn rồi!!!" 
Trái tim Sở Hàm bỗng nhiên đập liên hồi, cô có một dự cảm vô cùng xấu. 
"Sao vậy?" 
"Chị biết tin gì chưa, chuyện Thế Cần sao chép ý tưởng của An Đạt đang ồn ào khắp nơi! Người ta còn nói muốn lập tổ điều tra, lần này viện thiết kế cũng không tránh khỏi có liên can. Chị mau tới đi!!!" 
"Ừ, chị biết rồi" Sở Hàm không nhiều lời nữa, vội vội vàng vàng cúp điện thoại rồi chạy tới viện thiết kế. 
Dọc đường đi, cô mua một tờ báo, cái tiêu đề vừa to vừa đậm trên trang nhất kia trông thật ghê người. 
Trịnh Khải vậy mà lại dám kiện Thế Cần lên tòa án, từng chữ tố cáo rằng dự án trụ sở thí nghiệm năng lượng mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien/2368185/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.