Năm giờ chiều là lúc mà Tứ Cửu thành trở nên náo nhiệt nhất. 
Những người đi làm thì vội vàng tan tầm, đi đón con rồi đưa con về nhà. Người người đổ xuống đường, giao thông ách tắc hỗn loạn. Những chiếc xe ô tô chen chúc nối đuôi nhau trên cầu, những người lái xe nhìn thấy cảnh tượng này đều cảm thấy bực dọc bất lực. 
Giang Bắc Thần chạy xe thong thả theo dòng người, nhưng anh lại không có vẻ gì là đang mất kiên nhẫn cả. 
Bởi vì sao? Bởi vì anh đang định đi đón Sở Hàm tan tầm. Lớn bằng từng này, nhưng đây là chuyện mà anh chưa từng làm bao giờ cho nên trong đầu anh lúc này chỉ toàn là cảm giác háo hức mới lạ có được hay không!!! . Cái cảm xúc khi chồng đi đón vợ tan tầm là cảm xúc này có phải hay không?!! 
Thậm chí, trên đường đi, anh còn gọi điện cho Chử Mục - người đàn ông đã có gia đình, ra vẻ nghiêm trang hỏi: "Cậu kết hôn lâu như vậy rồi, đã bao giờ đi đón vợ cậu tan tầm chưa?" 
Chử Mục lật tài liệu, "Chưa bao giờ, làm sao vậy?" 
Giang Bắc Thần bỗng chốc cười đến vô lại, tiếng cười mang theo sự đắc ý, "Bây giờ tớ phải đi đón vợ tớ đây! Tạm biệt!" 
Vẻ mặt Chử Mục như thể vừa gặp một tên có đầu óc không bình thường, anh quả quyết cúp điện thoại rồi nhìn đám người đang đợi anh trong phòng họp, thay đổi sắc mặt nói: "Thật xin lỗi, bây giờ có thể bắt đầu rồi." 
Nhưng khi ngồi họp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien/2368176/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.