Hôm nay Tổng giám đốc của bọn họ có tâm trạng rất tốt. Đây là kết luận của toàn thể nhân viên trong công ty. 
Bình thường, vị đại gia này phải đến chiều trưa mới đi làm hoặc không thì phải dăm ba ngày mới đến công ty. 
Nhưng ngày hôm nay, khi một đám nhân viên đang xếp hàng chờ thang máy thì nghe bảo vệ ở cửa lên tiếng chào: "Giang tổng." 
Ai ngờ người vừa tới lại tủm tỉm cười, trả lời: "Chào buổi sáng." 
"..." Lúc này thì hai người bảo vệ kia không còn gì để nói. 
Hai người âm thầm liếc nhìn nhau, trong lòng đều có suy nghĩ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra vậy!!! Có phải hôm nay Giám đốc đến công ty từ 8h sáng không? Có phải Giám đốc vừa nói với chúng ta "Chào buổi sáng" không??! 
Thẩm Vi Dịch đi theo phía sau cũng cảm thấy xấu hổ mà cúi thấp đầu, trong lòng mặc niệm: Người này không phải Giám đốc của tôi, người này không phải Giám đốc của tôi. Mấy nhân viên nữ nhanh chóng tỉnh lại từ trạng thái ngây ngốc lúc vừa rồi, ai nấy hai mắt tỏa sáng, dáng vẻ này quả thực giống y hệt mấy con yêu tinh nhện trong động Bàn Tơ. 
Giang Bắc Thần tiếp tục mỉm cười, đi vào thang máy dành cho nhân viên, cùng bọn họ lên tầng 33. 
Người ta đều nói đối với đàn ông,được lên giường là chuyện vui vẻ. Nhưng thằng nhãi Giang Bắc Thần này mới chỉ lên được giường bệnh có một lần mà đã cảm thấy thỏa mãn như thế, tâm tình tốt từ đêm qua cho đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien/2368138/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.