Nghe đâu lần này, ngoại trừ những tinh anh của Thự Quang, còn có một vài học trưởng của Học Viện Chiến Thần tham gia, đây chính là cơ hội tốt nhất để thỉnh giáo.
Thế nhưng sao cô lại mời hai người này?
- Được, hy vọng hai bạn sẽ đến dự, lát nữa tôi sẽ đưa thiệp mời cho hai bạn.
Hôm nay, thái độ của Nhạc Tinh cùng Diệp Tử Tô cực kỳ tốt, đây là lần đầu tiên mà Nghiêm Tiểu Tô có cơ hội cùng nữ thần mà mình ngưỡng mộ thân cận như vậy, sớm biết đã tiến gần chút rồi.
- Lão đại à! Anh nói xem em có bao nhiêu phần thắng?
Vương Tranh nhún nhún vai, hai cô này nhìn ngoài mặt non nớt như trẻ con nhưng đều là cáo thành tinh. Nếu như Nghiêm Tiểu Tô rơi vào tay của hai cô gái đó thì sợ rằng cả xương cốt cũng không còn, nhưng mà hắn có thể nói cái gì đây?
Mọi chuyện đều có hai chữ "Ngộ nhỡ", chỉ hy vọng là cậu ta may mắn thôi.
Ở một nơi cách đó không xa, Nhạc Tinh cùng Diệp Tử Tô đang cười rất vui vẻ:
- Hai thằng ngốc đó chắc chắc rất vui vẻ, rất bất ngờ.
- Đến ngày đó, bọn chúng chắc chắn càng thêm bất ngờ.
Nhạc Tinh lạnh lùng nói.
Cô nghe Diệp Tử Tô nói là Vương Tranh xem thường mình, vốn dĩ cô tự cho mình ở vị thế rất cao, nên cô muốn cho tên ngu ngốc đó biết rõ cái gì gọi là cao đến nỗi không thể leo tới!
Cóc mà đòi ăn thịt thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174701/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.