Vương Tranh cũng không bởi vì Diệp Tử Tô mà thay đổi kế hoạch huấn luyện của mình, để vận chuyển hết một vòng Quy Nhất Quyết cần phải phốSửai hợp với vận động nóng người, cho thân thể theo kịp công pháp, phối hợp nhịp nhàng.
- Bạn học Tử Tô à! Vương Tranh chắc là át chủ bài của trường trung học Thự Quang phải không?
Lúc này, Trương Sơn không còn biểu cảm kích động như lúc trước nữa, giọng điệu đã trở nên bình tĩnh hơn. Đương nhiên vẻ thưởng thức trong ánh mắt cậu ta vẫn không hề thay đổi.
Diệp Tử Tô khẽ mỉm cười, nói:
- Cậu nghĩ như vậy?
- Ha ha, tớ rất muốn biết một chút, người có thể khiến cho Tiếu Phỉ tiến sĩ thay đổi chủ ý của mình, rốt cuộc mạnh đến cỡ nào thôi!
Lúc nhắc tới Tiếu Phỉ, trong ánh mắt Trương Sơn lộ ra vẻ nóng bỏng cùng sùng bái.
- Cái này chỉ sợ phải làm cậu thất vọng rồi, Vương Tranh học hết bốn năm trung học chỉ luôn vật lộn ở mức trên tiêu chuẩn một chút, ở thời khắc cuối cùng mới bước vào Học Viện Chiến Thần.
- Cái gì?
Trương Sơn cuối cùng cũng mất bình tĩnh, há to miệng nói:
- Điều đó không thể nào được!
- Thật ra thì tớ cũng cảm thấy không thể nào.
Diệp Tử Tô nhìn Vương Tranh đang hưởng thụ chạy bộ chầm chậm, cô cũng có chút không hiểu, thật sự đầu óc của người này chứa cái gì?
- Không cần nóng vội, còn nhiều thời gian, có thể chầm chậm tìm hiểu.
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174670/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.