Vương Tranh cũng không có trở lại trường học, mà là trở về khu phố cũ, Ina rời đi, cũng làm cho hắn bình tĩnh không ít, lão Cổ rốt cuộc là ai mà lại có được tri thức sâu sắc như vậy về khoa học, một ít lời nói của hắn lại có thể tạo ra cách mạng khoa học. Người như vậy vì sao cam tâm tình nguyện ngồi ở một chỗ nho nhỏ như vậy, mà ngồi một lần chính là mười năm, thứ Ma Phương này lại là thứ gì, vì sao lại đưa cho hắn?
Hắn rất muốn hỏi để biết được tất cả, vận mệnh của hắn là gì, muốn để cho hắn làm cái gì?
Thời điểm Vương Tranh trở về, cửa hàng sách vẫn đóng cửa , trước cửa còn dán giấy chuyển nhượng, người đi nhà trống, lão Cổ sẽ không còn trở lại.
Nhìn bầu trời, các ngôi sao rất đẹp, lúc này đại khái Ina đã ở dưới một bầu trời khác, bỗng nhiên hắn có chút mê mang.
Trở lại trong căn phòng nhỏ của mình, trong phòng đầy tro bụi. Bỗng nhiên tròng mắt Vương Tranh sáng lên, có dấu chân.
Người bình thường hoàn toàn không nhìn ra, nhưng lấy năng lực thấy rõ của Vương Tranh lại có thể phát hiện, phòng ở này có người đã tới, ở đây hắn chỉ là kẻ nghèo hai bàn tay trắng, cũng chưa sơn phết tấm ván gỗ nào, có mời kẻ trộm đến thì bọn chúng cũng không thèm đến, trừ khi là...
Quét một vòng, trên bàn có một tờ giấy, Vương Tranh mừng rỡ, vội vàng bước qua, nói gì thì nói hắn cũng chỉ là thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174523/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.