Lục Hinh nói, lúc này nhớ lại, dường như đặc biệt có lực sát thương, trong mắt Lục Hinh còn có điểm u oán.
- Nhớ rõ a, không phải ta sửa tốt sao?
Vương Tranh có chút kỳ quái, cái này coi như là thích sao, bất quá hắn rất kỳ quái Lục Hinh làm sao biết hắn có thể sửa đèn.
- Ngốc chết được, ta hy sinh một bữa tiệc lớn mới đem ba bạn nữ khác trong phòng ngủ dời đi.
Thiệu Tuấn Triết sắp cười văng lên:
- Người anh em, ta chỉ có thể nói, ngươi là người duy nhất ta đã gặp qua, có chỉ số phản xạ tình cảm ở mức thấp nhất, người ta cố ý phá hư bóng đèn, là muốn tạo một bầu không khí lãng mạn, tạo cơ hội cho ngươi. Ngươi nha thực sự chạy tới chỉ để sửa bóng đèn, lãng phí một mảnh chân tình của người đẹp treo trần nhà a.
Vương Tranh cũng dở khóc dở cười, hắn căn không nghĩ theo lối suy nghĩ này, bạn học có việc cần, tự nhiên ra tay giúp.
- Bà cô đây hiện tại cũng là hoa đã có chủ, ngươi đã bỏ lỡ một cô gái hoàn mỹ như ta, phải nhanh tay bắt người kế tiếp.
Lục Hinh trong lòng vẫn có một chút tình cảm, Vương Tranh có bối cảnh gia đình không là gì, thành tích cũng bình thường, nhưng hắn vẫn sống rất thật lòng cùng bất cần đời, lại có thể hấp dẫn một số bé gái.
- Khụ khụ, lần sau lại có ai thầm mến ta nhất định thông báo một tiếng.
Vương Tranh nói, cũng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174437/quyen-6-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.