Hoàn thành một hồi thích thích chiến đấu, Vương Tranh cùng Nghiêm Tiểu Tô kề vai sát cánh trở lại trường học.
- Em Gái Lưu Manh người này rất giảo hoạt, haizz, đáng thương một củ cải trắng nõn,cứ như vậy bị gặm.
Nghiêm Tiểu Tô cười to nói, một đám người ở quân đoàn điên cuồng châm chọc, Tiểu Mạt được xem là nữ thần của không ít người trong quân đoàn a, thế nhưng bị Rainbow tán tới tay.
- Ta cảm giác trình độ của mọi người đã được tăng lên rồi a.
- Còn phải nói, cảm xúc của toàn bộ quân đoàn đều rất cao, hơn nữa mọi người đều bắt đầu chú ý tăng lên thực lực, mà không phải là tấn công điên cuồng với bắn loạn xạ như trước kia nữa, tự nhiên sẽ có đề cao
Nghiêm Tiểu Tô cười nói:
- Tuy rằng trình độ của Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú bình thường nhưng mà năng lực phân tích của bọn hắn quả thật rất pro, hơn nữa hai vị này lại thích lên mặt dạy đời, nơi nơi chỉ điểm, không thể không nói cũng có tác dụng.
Vương Tranh mỉm cười, vừa mới chuẩn bị mở miệng, điện thoại liền vang lên:
- Vương Tranh, em lại chạy đi đâu, lập tức đến phòng thí nghiệm!
Bên trong điện thoại truyền đến tiếng "gầm thét" của Tiếu Phỉ.
Nghiêm Tiểu Tô vui vẻ:
- Hoàng thượng triệu hồi, Tiểu Tranh Tử, mau đi đi.
Vương Tranh cười khổ:
- Không phải hoàng thượng, là nữ hoàng bệ hạ.
Mới vừa rồi khi chiến đấu thì tắt điện thoại, dựa theo tính tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174402/quyen-6-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.