Chương trước
Chương sau
Đương nhiên đối bạn học Vương là một chuyện khác, lấy xong vũ khí, Vương Tranh lập tức khom người sát trên mặt đất. Lỗ tai lẳng lặng nghe xong trong chốc lát, sau đó nhanh chóng leo lên cây.

Hết thảy gió êm sóng lặng, cũng không có gì nguy hiểm.

Nhưng mà không có nguy hiểm không có nghĩa là không có vấn đề.

Những người khác cũng lần lượt rơi xuống đất, khoảng cách trời tối còn có một đoạn thời gian, thần kinh của mỗi người đều căng thẳng, nhưng đều phát hiện không có chuyện gì.

Có chút người bắt đầu tìm tìm Trùng Hoàng, tìm đối thủ, có người đã bắt đầu chuẩn bị.

Ví dụ như La Phi, tên mập này cũng không có rời xa khoang thuyền mà là tìm không ít nhánh cây, bắt đầu ngụy trang khoang thuyền, biến thành một chỗ tránh nạn, đồng thời ở bốn phía tạo ra các loại giới tuyến báo động trước, có chút báo động đơn giản có thể lấy tài liệu ngay tại chỗ làm được.

Lần này trừ vũ khí trên người, ngay cả công cụ cơ bản để sinh tồn đều không có, còn sống mới là cơ bản nhất.

Nhưng mà chuẩn bị trốn tránh như La Phi thì thật đúng là hiếm thấy.

Dù vậy phán đoán của hắn lại xem như tốt, bởi vì trừ vũ khí ra thì khoang thuyền này rất cứng rắn, quả thật là một chỗ tránh nạn không tệ lắm.

Ở trên đảo Ác Ma nơi nơi đều là huyệt động, có khả năng đều là hang ổ của trùng tộc, vấn đề là ai cũng không biết cái nào mới là sào huyệt của mẫu trùng.

…………….

Mà ở trong phòng ba vị thiếu tướng, trên màn hình lớn không chỉ có toàn bộ sơ đồ phân tích đảo Ác Ma, còn bao gồm các huyệt động phức tạp của chủng tộc trùng Zago, kết cấu đều vô cùng rõ ràng, vô số điểm đỏ rậm rạp hiển nhiên đều là trùng tộc.

- Lần này có chút hung ác.

- Càng là hoàn cảnh không có chuẩn bị càng có thể nhìn ra bản chất cùng tiềm lực của một người.

- Chỉ mong có thể ra thêm vài người mới, cũng không uổng chúng ta hao phí tâm trí lớn như vậy.

- Ha ha, nếu toàn quân bị diệt không thiếu được sẽ bị đám hội nghị kia lải nhải.

- Đám khốn khiếp này, cả ngày chỉ biết cãi cọ, không bỏ được tiền vốn thì làm sao có thể nâng cao sức chiến đấu.

Về phần biểu hiện của nhóm học viên, hiển nhiên còn không ở trong tầm mắt của ba vị tướng quân, biểu hiện bình thường là vô dụng.

……………..

Mông Điềm đang tuần tra địa hình chung quanh, sau đó hái thêm một ít quả dại, đồng thời còn kiếm một ít lá cây, sau khi vò nát đem chất lỏng chà ở trên làn da, sau đó liền lẳng lặng chờ ở trên cây bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Trương Sơn vẫn còn đang xây dựng rầm rộ, biến cọc gỗ thành cạm bẫy ở quanh khoang thuyền.

Về phần Trương Như Nam thì đốt lửa trại, để thanh thương hợp kim ở trên đùi, ăn thịt thú hoang không biết tên vừa bắt được.

Chủng tộc trùng Zago chỉ cảm thấy hứng thú đối với óc của con người, không để ý tới sinh vật bình thường, đương nhiên cũng không ngoại trừ là có người nuôi thả động vật.

Dù sao cũng nên để cho bọn nhỏ một con đường sống a, dù vậy những thứ món ăn thôn quê này cũng không dễ mà tìm được.

Nói tóm lại, 99% học viên đều lựa chọn phòng ngự, trước quan sát tình huống thật kỹ rồi mới tính tiếp, ngày đầu tiên ổn thỏa luôn luôn đúng.

Nhưng mà luôn luôn có ngoại lệ, Vương Tranh chính là một trong số đó. Người này cái gì cũng chưa làm, mà là đi về phía bên trái, đầu cuối bên kia là biển, trùng tộc sẽ không xuống biển, cái này ai cũng đều biết rõ, nhưng cũng không có nghĩa ngươi có thể lợi dụng, hơn nữa đám người huấn luyện cũng sẽ không ngu xuẩn như vậy.

Tất cả mọi người đều chuẩn bị trước khi màn đêm buông xuống, đương nhiên có vận khí tốt thì rất nhanh tìm được người, nhiều người lá gan cũng bự.

Phòng theo dõi, năm người đều chia màn hình, lựa chọn học viên mà bản thân mình cảm thấy hứng thú, mà lựa chọn của Lear chính là Mông Điềm.

Mông Điềm là một đội viên mà hắn phải tranh thủ bằng được, không chỉ bởi vì nàng là con gái của Mông Ngao, còn bởi vì năng lực của nàng.

Vài người khác cũng giống nhau, đều đang quan sát người mà bản thân mình cảm thấy hứng thú, hoặc là đối thủ ẩn dấu.

Vương Tranh xuất hiện ở trên màn hình của Achilles Ortiz, đây là số ít mấy tên không có đầu óc, không hiểu chờ đợi, không có chuẩn bị mà đi loạn.

Bọn họ đang quan sát từng người, đồng thời đã cũng lưu ý đến đối tượng mà đối phương quan sát.

Nhưng chủ yếu đều là tập trung tại hai mươi chủ lực, Liệt Tâm nhìn thoáng qua Achilles Ortiz, thì thấy đối phương đang quan sát một người Trái Đất, vẫn là phụ trợ.

Mà tên phụ trợ này lại không hề chuẩn bị mà đi loạn khắp nơi, đây là biểu hiện tìm chết nhanh mà.

- Achilles Ortiz, tại sao ngươi lại đổi khẩu vị rồi?

Liệt Tâm cười nói, tuổi không lớn, đã nói không nên lời ý nhị, cô gái Sao Hỏa tuổi không lớn cũng sẽ có vẻ rất đầy đặn, bởi vì thanh xuân đầy đặn thì càng biểu lộ sức sống mười phần.

Achilles Ortiz mỉm cười:

- Đây là người mà Lear đánh giá rất tốt.

- Ah, Lear, ánh mắt của ngươi không có vấn đề rồi đó chứ? Mông Điềm còn chưa tới tay, nếu ta là nam nhân đã sớm tìm khối tàu hủ đập đầu chết cho rồi.

Liệt Tâm nói chuyện tương đối không khách khí.

Lear lại như là hoàn toàn không có nghe thấy.

Radon lại quan sát đám người Marthas, đây là trung tâm của Mặt Trăng, cũng là thứ mà Radon lo lắng. Achilles Ortiz có được tám trợ thủ siêu cường, hơn nữa ai cũng có sở trường riêng, điều này làm cho thế lực Mặt Trăng trở nên khổng lồ.

Tantalos cũng là như thế, xem ra mọi người vẫn coi Achilles Ortiz là kẻ địch hàng đầu.

Mặc dù Achilles Ortiz rất xem trọng Lear, nhưng chỗ thiếu hụt của Lear là rõ ràng, bên cạnh Lear thiếu người, đề cử chủ lực của Lear chỉ có một, là tên mập mạp gọi là La Phi. Dù sao dân cư Trái Đất cũng nhiều, ngẫu nhiên ra một vài thiên tài cũng là bình thường, nhưng mà đem so sánh cùng tám ngôi sao sáng của Achilles Ortiz thì rất kém cỏi.

Sao Hỏa bên này, Liệt Tâm cũng có vài trợ thủ, mà Lear bây giờ còn vẫn còn đang đau khổ theo đuổi Mông Điềm, người Trái Đất luôn thích giở trò tật xấu một chút cũng không thay đổi.

Bọn họ cũng đều biết Mông Điềm là con gái Mông Ngao, cũng biết lực ảnh hưởng của nhà họ Mông ở trong quân đội, đây là Lear đang định đi đường tắt a. Cho nên mọi người đều nói, người Trái Đất trời sinh là ưa chơi trò chính trị, nhưng thường thường đem bản thân mình đùa chết, thời đại đã khác, chỉ là bọn hắn vẫn không thay đổi được thói hư tật xấu.

Chẳng lẽ bởi vì Mông Điềm là con gái Mông Ngao nên bọn họ sẽ nương tay sao?

Đáp án khẳng định là không, bọn họ cũng không phải người Trái Đất, sẽ không có cố kỵ chuyện này.

Người Trái Đất càng thích hợp làm địa chủ, giữ khư khư vài mảnh đất của họ.

Achilles Ortiz cũng chỉ là nhìn thoáng qua rồi lập tức chuyển sang nơi khác, hắn cũng muốn chú ý trạng thái đám người Marthas Mi Lu. Nói thẳng, kẻ địch lớn nhất của bọn họ chính là bản thân mình, chỉ cần không phạm sai lầm, những người khác sẽ không thể chiến thắng được bọn hắn.

Khi màn đêm buông xuống, đúng như mọi người đoán trước, trùng tộc bắt đầu xuất động, chính xác mà nói là bị thả ra, Mông Ngao bọn họ quả thật có vẻ có nhân tính, nếu là chiến sĩ thành thục, vừa rơi xuống đất sẽ đối mặt ngay với chiến đấu, lúc này vẫn cho bọn họ thời gian nhất định để chuẩn bị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.