Chương trước
Chương sau
Hắn vừa xuất hiện, Đổng Học Vũ sẽ không có cửa để tự cao tự đại, vô luận từ học vấn thành tựu hay là địa vị, Mục Phùng Xuân đều cao hơn hắn một đoạn, cho dù là Gail cũng không kém so với hắn.

Lúc này ngoài cửa lại đi vào hơn mười người, mọi người ở đây đều có điểm há hốc mồm, chuyện này... Ngân Minh muốn trao giải Nobel trước thời hạn hay sao?

- Tiếu Phỉ, một đám ông bạn già chúng ta đến đây để kiếm náo nhiệt, không thành vấn đề đó chứ.

- Ngài nói đi đâu thế, toàn là khách quý mời đều mời không được.

Tiếu Phỉ vừa nói, một bên nhìn chằm chằm Vương Tranh, tên nhóc này nhất thời không nhìn ra còn có thể quậy ra chuyện này.

Mục Phùng Xuân cười gật gật đầu:

- Tiểu Đổng a, tuổi cũng không nhỏ, phải có chút hàm dưỡng, phải dẫn dắt hậu bối.

Một tiếng hô tiểu Đổng thiếu chút nữa làm Đổng Học Vũ nghẹn chết, nhưng cũng không có cách nào khác phản bác, chỉ có thể gật đầu.

- Mọi người tùy ý, muốn làm cái gì thì làm cái đố, một đám ông lão chúng ta muốn tâm sự cùng tên nhóc này.

Một lời kích lên hơn ngàn tầng sóng vổ.

Một đám danh vọng cực cao trong giới khoa học. Tìm một tên sinh viên có chuyện gì chứ?

- Khụ khụ, Mục lão, tên nhóc này sẽ không phạm tội gì nha?

Tiếu Phỉ có chút quan tâm nói.

- Có chứ, tên nhóc này khi dễ ta, Marcos, đừng nói với ta Toán Học của hắn là do ngươi dạy!

Gail nói.

Gail là rất nổi danh miệng rộng trong giới Toán Học, nhưng thực lực cũng không thể nghi ngờ.

Marcos cả kinh, hắn biết Vương Tranh có che dấu không lộ ra hết, nhưng cũng không đến mức...

- Hắn là thuộc khoa Vật Lý, ta muốn dạy hắn nhưng người ta lại không có hứng thú.

- Ta đã nói rồi, ngươi dạy ra học viên cũng có thể đánh bại lão tử, không bằng ta tìm khối đậu hủ đập đầu chết quên đi, tên nhóc, Toán Học của ngươi là do ai dạy?

Trong lòng Gail ngứa như bị mèo cao, rốt cuộc là ai trâu bò như vậy, khẳng định không phải Tiếu Phỉ

Vương Tranh bất đắc dĩ, lại không thể cung khai ra lão Cổ, nhức đầu đáp:

- Ta tự mình ở trong thư viện xem qua, có đôi khi lại suy nghĩ lung tung, cũng không biết đúng hay không.

- Suy nghĩ lung tung đều có thể giải quyết phản ứng cơ học Mushi trong chiều không gian thứ năm, vấn đề đã làm ta phức tạp suốt hai năm, có phải chúng ta nên về hưu hay không?

Mục Phùng Xuân cười nói.

Nhất thời mọi người một trận âm thanh ồn ào nghị luận, việc này cũng không phải là chuyện hay để nói giỡn.

Marcos ngẩn ngơ:

- Ngươi thực sự giải được?

Vương Tranh cảm giác bản thân lại lọt vào hố, tất cả đều là bị lão Cổ chỉnh cho ra thói quen, nhìn thấy đề bài liền muốn giải, bàn tay thật sự là rất đáng ăn đòn mà.

- Tùy tiện suy nghĩ, cũng không biết đúng hay không.

- Tùy tiện suy nghĩ cũng giải được như vậy, tên nhóc, lấy thiên phú của ngươi ở mặt Toán Học, trực tiếp chuyển trường cho rồi, đến nơi này của ta, ta giúp ngươi di dân Aslan!

Gail nói.

Tiếu Phỉ cùng Marcos sắc mặt đại biến:

- Khụ khụ, Gail tiền bối, không ai đục khoét nền tảng kiểu này như ngài, toàn bộ hạng mục của chúng ta đều nhờ ở Vương Tranh đó a.

- Ha ha, Gail, đây là ngươi không đúng, nhân tài giống như vậy là tài sản của cả nhân loại, hay là đến Lilan Calos đi, ta sẽ cung cấp hoàn cảnh học tập tốt nhất cho ngươi, hơn nữa cũng tiện để trao đổi với tinh anh từ các quốc gia.

Toàn trường đều hóa đá, đây là đang nằm mơ sao, ngay cả Mục Phùng Xuân đều chủ động cướp người!

Chuyện này quả thực giống như nằm mơ , phải biết rằng có bao nhiêu người muốn bái Mục Phùng Xuân làm thầy, cũng không tìm ra cửa để chui...

- Đúng vậy, cậu bé, ngươi đã muốn là hội viên chung thân của hội quán Du Già, nếu như ở lại Lilan Calos, ở các mặt khác cũng có thể nhận được sự giúp đỡ lớn hơn.

Một người tuổi trung niên ôn hòa cười nói.

- Vương Tranh, vị này là tiến sĩ Lanbo, thuộc Hóa Học, có uy tín rất cao về mặt tài liệu Hóa Học.

Mục Phùng Xuân giới thiệu đến.

Trong vũ trụ, hội quán Du Già, nơi này cho dù phóng tầm mắt khắp toàn bộ giới khoa học Ngân Minh đều đủ để nổ tung trời, từng hội viên đều là tinh anh từ các ngành sản xuất, có được lực ảnh hưởng không gì sánh kịp, năm nay vừa mới chuẩn bị dẫn Tiếu Phỉ cùng Marcos gia nhập vào.

Lần này khen ngược, hai người thầy còn chưa đi vào, tên đệ tử này đã hỗn vào.

Bọn người Nikaisi giống như hóa đá, hội quán Du Già, không phải là một câu lạc bộ đơn giản, đó là tượng trưng cho thân phận cùng địa vị a, trở thành hội viên, mặc dù là ở Lilan Calos cũng có thể hưởng thụ cấp bậc đãi ngộ mức cao nhất, vương miện của giới khoa học.

Chưa từng nghe nói học viên có thể gia nhập!

Tạ Nhã Đình che miệng, nơi này rốt cuộc là tình huống gì, đã xảy ra chuyện gì?

Đây là người vừa rồi còn ngây ngốc chỉ biết liên tiếp ăn uống gì đó sao?

- Khụ khụ, Mục lão, thiên phú lớn nhất của Vương Tranh không phải Toán Học, mà là Vật Lý, ở trên đường đến đây, Vương Tranh đưa ra ý tưởng đồng bộ tốc độ gấp khúc đối với điểm truyền tống, làm cho lý luận nghiên cứu của chúng ta tiến thêm một bước!

Lúc này cũng không phải là lúc để nói giỡn, Tiếu Phỉ cũng sốt ruột, tên nhóc này thực sự không làm nàng bớt lo mà.

- Ah... Chuyện này…

Mọi người trầm tư. Sau một lúc lâu, Mục Phùng Xuân cùng Gail nhịn không được vỗ tay một cái.

- Ý tưởng này thật kì diệu, thật là khéo, nhưng mà làm luận chứng cũng đủ phiền toái. Nếu cần hỗ trợ liền nói một tiếng.

Lấy thân phận của Mục Phùng Xuân tự nhiên không cần đi dính thêm chút ánh sáng này, hơn nữa Toán Học là trụ cột của tất cả các ngành khoa học.

- Ngài nếu là chịu ra tay, tự nhiên là quá tốt!

Tiếu Phỉ cùng Marcos đều lộ ra nụ cười, giống như Mục Phùng Xuân cùng Gail, không cần tham dự toàn bộ các giai đoạn, chỉ cần ở giai đoạn mấu chốt để bọn họ đi làm là có thể làm cho bọn họ làm ít công to. Phải thừa nhận, thời gian tích lũy thực lực không phải có thể dựa vào trí tuệ siêu việt ngoại trừ Vương Tranh tên quái thai này.

Lúc này đám người Nikaisi mới hiểu được, một đám người đến đây là vì người này.

Người ta không phải dính ánh sáng của thầy mình, nói cho chính xác là các giáoviên dính ánh sáng của người ta.

- Tiếu Phỉ, tại sao còn chưa bắt đầu sao?

Mục Phùng Xuân bọn họ là tính ngay từ đầu lôi Vương Tranh đi, sau đó từ từ cưỡng bức dụ lợi.

- Còn có một người khách chưa tới.

Tiếu Phỉ nói, lúc này nhìn về phía cửa:

- Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Mọi người đều xoay đầu, ánh mắt nhìn về phía cửa. Lập tức ánh mắt của mọi người tỏa sáng.

Có người vô luận đi đến đâu đều là trung tâm.

Ina Aslan vừa xuất hiện, cái gì giáo sư, cái gì giáo viên hướng dẫn, lập tức đã bị đẩy lên đến chín từng mây.

Lúc Tiếu Phỉ tổ chức buổi tiệc tụ hội này cũng không mời Ina, nàng vốn cho rằng đối phương sẽ không tham gia. Nhưng đối phương lại chủ động yêu cầu, Tiếu Phỉ tự nhiên hoan nghênh, tuy rằng bởi vì các loại nguyên nhân không có đi Aslan, nhưng thẳng thắn nói Aslan vẫn là nơi Tiếu Phỉ thích nhất. Nhưng mà con người còn sống, tất nhiên có một chút kiên trì, bởi vậy sẽ phải bỏ qua một vài thứ.


acter:line-break'>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.