Mục Phùng Xuân bỗng nhiên tiếp lời nói tiếp, trong lòng hắn cũng có nghi hoặc, nhưng trực giác nói cho hắn, Vương Tranh đứa nhỏ này không phải một người thích ăn nói lung tung.
- Đúng vậy, tốt xấu gì cũng sống nhiều năm như vậy, tại sao còn sợ học viên đưa ra ý tưởng sao, khó trách buổi tối ngày đó ngươi lại chạy nhanh như vậy?
Gail cười nói.
Nhất thời âm thanh nghị luận liền lớn hơn nữa, mọi người cũng đoán được một chút ít, chỉ sợ Đổng Học Vũ đem thành quả thảo luận trong yến hội trở thành của mình, rồi tuyên bố.
Sự thật là gì không quan trong, cái mà các phóng viên cần là đề tài.
- Ha ha, tên nhóc này nói ta bắt chước lời người khác, ta cũng muốn nhìn một chút chân lý của hắn là cái gì!
Đổng Học Vũ tỏ ra rất tức giận nói.
Vương Tranh cười cười:
- Kỳ thật đồng bộ tốc độ gấp khúc truyền tống không có ý nghĩa quá lớn, tựa như trò chơi dựng thẳng trứng chim, nhưng mà ý nghĩ đột nhiên thay đổi, nếu nếu đầu nhập nhiều tinh lực vào phương hướng này thì đó thuần túy là lãng phí.
- Ở dưới sự dẫn dắt của cô giáo Tiếu Phỉ, chúng ta đã có tiến triển đạt đến giai đoạn thứ hai đối với truyền tống trong khi gấp khúc phi hành. Cô giáo Tiếu Phỉ, tuy rằng cô tính chờ hoàn thiện một chút mới công bố, nhưng hôm nay có nhiều nhà nhà khoa học có uy tín ở đây như vậy, sao không đề cập tới, mọi người cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174156/quyen-10-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.