Chương trước
Chương sau
- Phải không? Cô cũng cảm thấy như thế, em làm học viên quả thật tồn tại vấn đề, cô tính trở về dốc lòng xin trường học, cho em làm trợ giáo.

Tiếu Phỉ nháy mắt mấy cái nói

Thực hiển nhiên, tình huống trước mắt như Vương Tranh, làm học viên quả thực chính là lãng phí.

Giáo viênVương, cảm giác nghe rất tốt nha.

Vương Tranh sợ tới mức nhảy dựng lên:

- Tha em được không. Làm như vậy là muốn làm khoa điều khiển robot khai trừ em rồi.

- Yên tâm đi, mấy chuyện khác cô sẽ thu phục, chuyện này cứ định như vậy đi, sẽ không chậm trễ em tham gia IG, hơn nữa sau khi trở thành trợ viên, thời gian của em lại càng thoáng hơn, chẳng lẽ em không muốn có nhiều thời gian để huấn luyện sao?

Tiếu Phỉ lập tức liền chọt trúng chỗổ yếu hại của bạn học Vương, cái khác không nói, chỉ là chấm công việc này liền tiện hơn..

- Trở lại chuyện chính, nói ý nghĩ của em, làm sao em suy nghĩ theo mặt này?

- Thời điểm chúng ta nói chuyện với nhau, kỳ thật đều đề cập đến mấy vấn đề này, em trở về cũng tra xét không ít tư liệu, vừa huấn luyện vừa miên man suy nghĩ. Lúc em vận động đầu óc thì đầu óc luôn luôn sinh ra một số tư tưởng kỳ diệu, nhưng một bước cuối cùng còn chưa chuẩn bị cho tốt.

- Em đã làm được tám phần, mặt sau đó chỉ là vấn đề thời gian, có khi cô suy nghĩ, em có phải là từ thế giới tương lai xuyên qua hay không, tại sao lại hiểu được nhiều như vậy?

Tiếu Phỉ hồ nghi nhìn Vương Tranh.

- Khụ khụ. Cô giáo, nếu em đến từ tương lai, còn dám thi vào học viện Chiến Thần sao?

- Ý của em là nói cô làm sư phụ của em là rất ủy khuất cho em sao

- Làm gì có, cô là cô giáo tốt nhất.

Vương Tranh cười nói, may mắn Tiếu Phỉ không có ý truy cứu, có lẽ là bởi vì biểu hiện của Vương Tranh rất xuất sắc, Tiếu Phỉ đều đã thấy nhưng không thể trách, hơn nữa không ít phương diện bọn họ quả thật thảo luận qua. Nhưng mà không nghĩ tới Vương Tranh có thể hoàn mỹ tổ hợp lại như vậy, giống như là một nhà khoa học lão thành đã ngâm mình trong giới Vật Lý hơn chục năm.

- Đúng rồi, ngày mai chúng ta sẽ lên tàu của đế quốc Aslan, chiến hạm Công Chúa, công chúa Ina muốn đưa chúng ta một đoạn đường, nhưng nên nhớ, em cũng không nên bị mượn sức.

Tiếu Phỉ nói, nàng cũng không từ chối, nhưng nghĩ đến Ina muốn mượn sức Vương Tranh, phải biết rằng Aslan vô cùng hào phóng đối với nhân tài vĩ đại.

- Báo cáo, thưa cô, Vương Tranh sinh ra là người Trái Đất, chết cũng là ma của Trái Đất, cho dù công chúa Ina coi trọng em, cũng chỉ có thể gả đến Trái Đất, Vương Tranh tuyệt sẽ không ở rể.

Vương Tranh ngẩng đầu ưỡn ngực dũng cảm nói.

Tiếu Phỉ dở khóc dở cười:

- Em làm như bản thân mình là cái bảo bối a, tốt lắm, đi thu thập một chút đi, buổi tối chúng ta sẽ lên thuyền.

Những người khác cũng nhận được tin tức, vốn đang oán giận liên bang Trái Đất không cấp lực, đãi ngộ đi cùng về khác biệt lớn như vậy. Tuyến vận chuyển hành khách của Ngân Hà hiển nhiên không thể so sánh với phi thuyền chuyên dụng, nhưng ai ngờ công chúa Aslan lại muốn tiễn bọn họ đến tận tinh hệ Pulosan, mặt mũi lần này thật sự quá lớn, còn có thể nhìn thấy công chúa điện hạ xinh đẹp là một hạnh phúc.

Chiến hạm Công Chúa của đế quốc Aslan, mặc dù mọi người đều làm bộ như không chút để ý, nhưng mà Nghiêm Tiểu Tô thật muốn rống một tiếng, thực con mẹ nó hoa lệ nha!

Vốn tưởng rằng chiến hạm Olympus đã rất ngưu bức, nhưng mà một khi so với Aslan, thật sự có điểm món đồ ăn, hoàn toàn không phải cùng một cán cân, bên trong phối trí kém xa hơn nữa.

Cảm giác kỹ thuật không giống như là cùng một thời đại.

- Đây là phòng của mọi người, xin cứ tự nhiên, làm khách quý của công chúa điện hạ, chư vị nhận được đãi ngộ cao nhất trên chiến hạm Công Chúa, ta là nhân viên phục vụ chuyên chúc của mọi người trong lần lữ hành này, ta gọi là Lạc Lâm.

Nhân viên tiếp đãi là một cô gái trông rất được, ăn mặc quần áo rất có đặc điểm riêng, là phục sức cung đình của Aslan, hẳn là nhân viên phục vụ trong hoàng thất.

An Mỹ đã muốn rất gấp mà mở ra cửa phòng, rất khoa trương.

Vừa nghe tuyến vận chuyển hành khách Ngân Hà, liền có ý nghĩa vô số người chen chúc ở trong một khoang thuyền, cho dù là khoang thuyền thương mại, cũng sẽ có vẻ vất vả, hiển nhiên giá cả để đi khoang hạng nhất là không đủ sức.

Mà phòng ở trên chiến hạm công chúa Aslan lại rộng chừng 50 mét vuông, đây quả thực chính là xa xỉ a.

- Đây là cho chúng ta?

- Đúng vậy, mỗi người đều là giống nhau.

Lạc Lâm cười nói, nho nhã lễ độ, tự tin cũng không tự phụ, đây là đặc điểm của người Aslan.

An Mỹ cũng nhịn không được há to miệng, đây cũng quá xa hoa đi, trang trí bên trong giống như khách sạn 5 sao lại còn có bồn tắm lớn sang quý.

- Rất khoa trương a.

An Mỹ cũng không phải người dẽ kinh ngạc, nhưng lần này quả thật có điểm dọa người.

Lạc Lâm mỉm cười,

Tạ Nhã Đình cũng giật mình nói không ra lời, bởi vì Tiếu Phỉ đã hẹn với người Karaka cùng nhau đi, cho nên đoàn đội Karaka cũng đi theo dính chút ánh sáng, cũng may bọn họ chỉ có ba người.

Nhưng ai ngờ công chúa Ina thế lại cho lễ ngộ cao như vậy, rất xa hoa.

- Chiến hạm Công Chúa là phi thuyền tư nhân của công chúa điện hạ, chỉ phục vụ vì công chúa điện hạ.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, chiếc phi thuyền cấp bậc mẫu hạm này, dĩ nhiên là phi thuyền tư nhân, chỉ việc này cũng đủ trâu bò.

Đều nói hoàng thất Aslan là hạnh phúc nhất, hiện tại xem ra thật đúng là như thế a.

Có chuyện cười về hoàng thất Aslan, có một lần nhân ngày quốc tế thiếu nhi Ngân Minh. Các bạn nhỏ từ các quốc gia tề tụ một chỗ nói chuyện phiếm, nói tới lữ trình. Một người con cháu hoàng thất Aslan cũng rất nghi hoặc hỏi: Vì sao trên phi thuyền có người nhiều như vậy, không phải một con thuyền thuyền chỉ phục vụ vì một người sao?

Sau đó các bạn nhỏ khác liền không thể nói tiếp nữa.

Nghiêm Tiểu Tô ngầm giơ ngón tay cái lên đối với Vương Tranh, đãi ngộ này hiển nhiên nhằm về phía Vương Tranh, bằng không làm gì mà khoa trương như vậy.

Đương nhiên Ina cũng dùng cờ hiệu đường hoàng, dù sao lần trao giải thưởn nàyg, Tiếu Phỉ cùng Vương Tranh tỏa sáng nhất, Aslan đối với nhân tài coi trọng cũng là có tiếng.

Lúc này điện thoại của Lạc Lâm vang:

- Chư vị, công chúa điện hạ lập tức đi ra. Còn có khách quý của nàng, hoàng tử điện hạ Atlantis.

Nếu không phải có chuyện quan trọng, Ina không có khả năng không đến, hoàng tử Atlantis ???

Không biết như thế nào, Nghiêm Tiểu Tô lộp bộp một chút, chuyện xấu, tên hoàng tử gà con của Atlantis tìm Ina làm cái gì?

Vương Tranh mặt không đổi sắc, nhưng mà Lạc Lâm thật sự là không có ánh mắt, bổ sung một câu::

- Hạo Lâm điện hạ cùng điện hạ của ta cũng là vừa thấy như đã quen.

An Mỹ cũng có hứng thú, hoàng tử Atlantis, sẽ có bộ dạng gì?

Không bao lâu, tiếng bước chân vang lên, Ina cùng hoàng tử Atlantis đến.

Nhất thời tất cả mọi người sợ ngây người.

Đại gia Tô đúng là sợ ngây người. Tên Hoàng tử Atlantis này là một bé trai còn không đến mười tuổi, ngất nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.