Ông lão sửng sốt, nhìn thoáng qua Liệt Tâm, mí mắt hơi hơi buông, cũng không thèm để ý.
Liệt Hỏa Đỉnh nơi này tựa như cái lồng sắt , Liệt Nghiễm có chút buồn chán, hắn vận chuyển công pháp, nhưng tác dụng gì cũng không có a.
Có phải công lực không đủ hay không?
Không biết là chuyện gì, tuy rằng đang ở trong Liệt Hỏa Đỉnh, nhưng mà lại có thể rõ ràng nhìn thấy tình huống bên ngoài, thấy bác hai xem thường, Liệt Tâm quan tâm.
Liệt Tâm luôn luôn bình tĩnh, lại có được thiên phú tốt nhất nhà họ Liệt, cũng có thời điểm thất thố, quan tâm sẽ bị loạn.
Liệt Nghiễm phải có phản ứng a, nếu còn như thế, hắn thật sự sẽ bị gia tộc bỏ qua. Cho dù thiên sư cũng không nói được gì, cungxc không phải chưa cho cơ hội, nhưng vô dụng a.
Liệt Tâm tiến về phía trước bước một bước, nhưng mà ông lão đã chặn lại.
- Bác hai, tiểu Nghiễm rời đi lâu lắm, cần dẫn đường một chút, ta dẫn đường một chút.
Lão nhân cười mà không cười:
- Vừa mới còn dạy ta nghiêm cẩn tuân theo lời nói gia chủ, chẳng lẽ giờ sẽ phá hư tộc huấn sao, Liệt Hỏa Đỉnh không thể mượn dùng bất kỳ ngoại lực, cho dù là gia chủ tương lai cũng không thể phá hư quy củ!
Liệt Nghiễm cảm giác cả người khô nóng, con bà nó, lão già chết tiệt, nói cái rắm gì đó, dám bất kính đối với Liệt Tâm, lão tử dùng 1’ có thể diệt ngươi!
Liệt Hỏa Đỉnh bỗng nhiên rung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174142/quyen-10-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.