Chương trước
Chương sau
Chỉ là thuần túy chiến đấu biểu diễn mà thôi, nhưng Vương Tranh không có hứng thú gì cả.

Mặc dù có chút tiếc hận, nhưng trên thế giới này người hiểu biết Vương Tranh nhất chính là Nghiêm Tiểu Tô, trong xương người này cực kỳ tràn đầy tinh thần mạo hiểm, không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đối thủ không ra gì.

Khi Nghiêm Tiểu Tô từ chối Sauron, cũng ở trong lời nói để lộ ra một chút ý tưởng Khô Lâu muốn xuất ngũ thì Sauron tiên sinh như bị sét đánh.

Thư ký gõ gõ cửa, nửa ngày không có âm thanh, lá gan gớn đi vào, lại phát hiện Sauron sắc mặt tái nhợt ngây ngốc ngồi ở chỗ kia.

Làm thư ký hoảng sợ, hận không thể dùng bộ ngực siêu cấp của mình để làm tỉnh ông chủ CT hùng bá này.

Ánh mắt Sauron quả thật trống rỗng, chuyện hắn lo lắng nhất đã xảy ra, hắn chỉ biết loại trình độ như CT không thể lưu loại cao thủ này, có thể hốt con cháu nhà họ Liệt của Sao Hỏa, cường hoành ngược cao thủ IG của hành tinh Norton, làm sao Khô Lâu vẫn còn lưu luyến nơi này đây.

Nhưng mà không biết từ lúc nào, mỗi một tháng có một trận chiến của Khô Lâu đã trở thành bộ phận quan trọng trong cuộc sống của Sauron, làm quân đoàn lớn xếp thứ nhất hệ Mặt Trời, quân đoàn Khô Lâu cũng giống nhau.

Điều duy nhất làm cho Sauron hơi chút an ủi một chút chính là đối phương cũng không hoàn toàn từ chối, chỉ là nói Sauron an bài đối thủ không có ý tứ gì.

- Tiểu Nhã, có chuyện gì không?

Sauron nhìn thư ký mới của mình, việc này không phải hắn muốn chọn, mà là làm tổng giám đốc CT khu vực hệ Mặt Trời, đây là phối xứng, điều này làm cho Sauron nhớ tới một câu kinh điển, có việc thư ký làm, không có việc gì làm thư ký, đáng tiếc Sauron cũng không có loại ham mê này.

- Tổng giám đốc, tình huống có chút nghiêm trọng, tuyển thủ hành tinh Tiên Man đến từ chòm sao Tiên Nữ làm ầm ĩ rất lợi hại, đã được mười tám thắng liên tiếp..."

Tiểu Nhã nói.

Hành tinh Tiên Man giống như hành tinh Norton, là hành tinh quan trọng trong chòm sao Tiên Nữ, sở dĩ gọi là Tiên Man, là do thời điểm ban đầu khi phát hiện tinh cầu này, người thám hiểm cảm thấy tinh cầu này rất giống thời man hoang ở Trái Đất. Lúc ấy ở trên đã muốn có người , trí tuệ không hề kém, nhưng đáng tiếc là lạc hậu hơn nhiều so với Trái Đất , phương hướng phát triển văn minh cũng không giống, chỉ có thể xem như văn minh bán máy móc, hoàn cảnh tinh cầu rất tốt. Đương nhiên đó là tại thời địa kia , nhân loại không chút do dự chiếm lĩnh này tinh cầu.

Trải qua ngàn năm biến đổi cùng đồng hóa, cuối cùng dung hợp, hành tinh Tiên Man cũng thành một lực lượng trọng yếu của liên minh hệ Ngân Hà.
Hành tinh Tiên Man là hàng xóm của hành tinh Norton, vừa là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của hành tinh Norton, cũng thừa thải chiến sĩ robot, bởi vì hành tinh Norton là điểm đặt chân đầu tiên của nhân loại tại chòm sao Tiên Nữ để triển khai khuếch trương bản đồ vũ trụ, cho nên sinh ra một ít cuộc chạm trán nhỏ. Làm cho hành tinh Tiên Man cùng hành tinh Norton có chút ân oán lịch sử, đến bây giờ mà nói, chuyện này đã biến mất ở trong dòng sông thời gian, nhưng phân cao thấp mấy thứ này lại vẫn tiếp tục, đều muốn tranh đoạt vị trí ngôi sao số một của chòm sao Tiên Nữ.

Sauron rất đau đầu, chuyện này cũng là Khô Lâu đưa tới, ở trên hành tinh Norton hắn đã đại phát thần uy, hung hăng giáo dục người Norton một trận, điều này làm cho người Tiên Man cùng người chơi Norton vốn không phân cao thấp tìm được mục tiêu chung.

Củ hành đám người Trái Đất , chẳng khác nào giáo dục người Norton, ngươi xem, các ngươi bị người Trái Đất củ hành, chúng ta cho đám người Trái Đất ăn hành, về sau người Norton các ngươi thấy người Tiên Man chúng ta thì nên biết điều một chút.

Đội ngũ ở khu vực Tiên Man đến Trái Đất khiêu chiến tự nhiên là tiêu chuẩn cao nhất, thuần một màu các cao thủ nắm ngai vàng tạo thành đội ngũ. 8h tối mỗi ngày, bọn họ đúng giờ khiêu chiến người Trái Đất, hướng toàn bộ các khu vực CT ở Trái Đất, tùy tiện các ngươi là người nào, hay dùng phương thức gì.

Người ứng chiến rất nhiều, chỉ là mấy chiến đội lớn nổi danh ở khu vực Trái Đất đều bị quét ngang, phía đối diện quả thật thể hiện ra sức chiến đấu rất khủng bố.

- Ừ, liên hệ đám người Hoàng Tử một chút, nói phía CT mời bọn họ xuất chiến.

Sauron nói.

- Vâng, ông chủ.

Tiểu Nhã muốn nói lại thôi, hiển nhiên hiện tại ông chủ không muốn nói quá nhiều.

Người sợ nổi danh heo sợ mập, loại sự tình này là trong dự kiến, Sauron cảm thấy bản thân mình hẳn là điều chỉnh tâm tính một chút, có thể đi đến bây giờ đã thật hạnh phúc, không nên lại quấy nhiễu cuộc sống bình thường của Khô Lâu.

Cũng chính Sauron nghĩ sai thế này nên làm hỏng hết, một trận chiến thê thảm nhất khu vực Trái Đất sắp xuất hiện,

Tại nhà ăn của trường học, Nghiêm Tiểu Tô lại đây cùng Vương Tranh ăn cơm. Sau đó nước miếng tung bay chém cho Vương Tranh nghe thành tựu đầy vinh quang của hắn, nông dân xoay người hoàn toàn.

Kể đến một nửa, điện thoại vang lên, là Trần Tú.

- Tiểu Tú. Có cao hơn hay không?

Nghiêm Tiểu Tô trêu chọc nói.

- Tiểu Tô ca, làm gì nhanh như vậy, Tranh ca đã ở đây, vậy là các ngươi hẳn đã trở lại, đến chỗ ta chơi đi, Ngả Luân ca đã đến.

Nói xong màn ảnh quét ngang hết thảy, sướng tê người, ánh mặt trời bờ cát, còn có rất nhiều người đẹp với bikini . Bạn học Ngả Luân đang đuổi theo ánh mặt trời... À không là chơi chuột bắt mèo với người đẹp.

Chết tiệt, ngày tháng mà thế này thì quá phê nha.

- Ai là Vương Tranh đây, để cho chúng ta nhìn xem vị anh hùng lớn của phòng 007!

Bên cạnh Trần Tú có ba người đẹp, nhất thời đại gia Tô nước miếng đã đổ xuống.

Đây là trạng thái gì?

Suốt một học kỳ đều nghe này hai người oán giận mỗi ngày trôi qua thống khổ, nhất là Trần Tú, bởi vì quá non, rất chịu thiệt ở chuyện tìm bạn gái, chỉ số thông minh tỉ lệ nghịch với phát dục, có khi cũng không phải cái chuyện tốt gì.

Một kỳ nghỉ hè này, tại sao lại biến thành như vậy?

- Chị ba, chị đừng quấy rối được không?

Không đợi Vương Tranh phản ứng. Cái đầu Nghiêm Tiểu Tô liền chui lại đây:

- Chào chị, em là Vương Tranh.

- Vậy tên bên cạnh ngươi là ai?

Trần Nghiên cười nói.

- Hắn a, đại gia Tô, bạn thân của em, cùng mặc một cái quần yếm lớn lên.

Nghiêm Tiểu Tô mặt không đỏ tim không đập nhanh nói.

Vương Tranh dở khóc dở cười, người này có thể đổi từ khác hay không, khi nào thì bọn họ mặc chung một cái quần yếm.

- Oh, cảm giác không uy vũ a.

- Chị, nam nhân uy vũ không phải xem cái đầu. Ta thực sự rất uy vũ!

Nghiêm Tiểu Tô nghiêm trang nói.

- Ha ha, vậy ngươi nhất định là Nghiêm Tiểu Tô. Tên nhóc kia, rất thú vị đi, dám đùa giỡn chị. Đến đây đi!

Trần Ngữ nói.

Vương Tranh cười cười:

- Lần sau có thời gian đi, gần đây em đang huấn luyện, cũng không muốn bị đào thải ở đợt thứ hai.

- Ah, cũng đúng.

- Ai, thực đáng tiếc, ta đây cũng không thể đi, ta phải chiếu cố đứa nhỏ này, nếu ta đi thì hắn cũng không có thể tự gánh vác vấn đề áo cơm.

Đại gia Tô có điểm tiếc hận nói.

- Cút, muốn đi thì đi đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.