Ném ngọn lao ra, nháy mắt Kẻ Xuyên Rừng của Vương Tranh lập tức chuyển sang dạng thú, thanh lao điện của Săn Thần gào thét mà bay qua, mà ở phía đối diện thám báo nhanh nhẹn kia trực tiếp bị dính một mũi, nháy mắt khiên năng lượng mất đi một nửa.
- lmpo, ngươi làm cái quỷ gì đó? Tại sao lại bị đánh trúng?
Đồng đội nhịn không được tức giận nói.
lmpo cũng không biết tại sao lại bị trúng, đậu xanh, quá sơ suất.
Mà sĩ khí bên Trái Đất lại tăng vọt!
- Như thế này cũng trúng mục tiêu, ta có phải nên nói hay không. Người mới thường có vận khí rất tốt.
Lão Nai nói.
Hình ảnh ở giờ phút này như dừng lại.
Nếu Thượng Đế có thể cho hành tinh Tiên Man có thêm một cơ hội, đánh chết bọn họ cũng không đến Trái Đất.
Nhưng rất hiển nhiên, kỹ thuật đảo ngược thời gian còn chưa được phát minh ra.
Trong khoảng khắc phóng ra một mũi lao, t nháy mắt hế giới quan của Vương Tranh chật ních, đều có luyện qua mười tám loại vũ khí lạnh ở trong Ma Phương, nhưng cũng không tính là trọng điểm, đối với Khô Lâu mà nói, đây chỉ là mấy đồ chơi cơ bản.
Tiết tấu?
Đối với chiến sĩ siêu cấp mà nói, thứ này không phải là bản năng sao? Loại đồ này còn phải luyện sao?
Người máy không biết tiết tấu là gì, nó chỉ biết xem kết quả!
Nhưng Vương Tranh là sống, trong nháy mắt trí nhớ tích lũy trên thân thể lập tức bị kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174104/quyen-11-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.